Kính thưa quí vị ban giám khảo!
Kính thưa quý thầy cô giáo kính mến!
Tên em là: ...................................................Đại diện lớp:....................
Đến với hội thi: Cắm hoa nghệ thuật chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20-11, em xin phép được trình bày phần thi thuyết trình ý tưởng cắm hoa của em.
Trong cuộc đời mỗi chúng ta, ngoài cha mẹ thì thầy cô là những người đã có công dạy dỗ chúng ta nên người. Hằng năm, cứ đến ngày 20/11 chúng ta lại cùng nhau tri ân nhớ đến thầy cô - người lái đò thầm lặng trên mỗi chuyến đò tri thức. Thầy cô dạy cho ta bao điều hay, điều mới, giúp ta khôn lớn, trưởng thành. Ai có thể đong được bao nhiêu công lao của thầy cô? Ai có thể đếm được bao nhiêu tình yêu thương cảu thầy cô đối với lớp lớp học sinh? Tập thể lớp .............. chúng em muốn thay lời cảm ơn sâu sắc của mình, tuy chỉ là một bình hoa đơn giản nhưng trong đó chứa bao tình yêu thương và lòng kính mến của chúng em dành tặng cho thầy cô.
Đây cành thuỷ trúc thẳng chắc, vững vàng, là trụ cột, làm chỗ dựa cho hai cành lan nhẹ nhàng dựa vào. Đó chính là lũ học trò chúng em thơ dại, ngây ngô, nương tựa vào thầy cô - để có thể vươn lên trong học tập, tới đỉnh cao của tri thức, sau này xây dựng đất nước. Thuở xa xưa đến giờ, tình thầy trò luôn là tình cảm cao quý nhất. Thầy cô được ví cha mẹ thứ hai của chúng ta. Từ ngàn đoá hoa tươi, học trò chúng em gửi đến thầy cô với tình cảm kính yêu. Những bông hoa hồng vàng này tượng trưng cho tình cảm kính mến ấy của chúng em với thầy cô. Những bông hoa hồng vàng bao quanh cành thuỷ trúc như tình cảm dành cho thầy cô luôn hằng mãi trong lòng chúng em.
Vẻ đẹp của hoa ly nhẹ nhàng, quý phái như vẻ đẹp thanh tao, tao nhã của cô giáo. Nét đẹp như tà áo dài Việt Nam - nữ tính nhưng không kém phần mạnh mẽ. Tà áo dài tượng trưng cho người phụ nữ Việt Nam.
Chính tình yêu thương của thầy cô: niềm tin tưởng, sự dìu dắt đã đưa chúng em đặt lên con đường tri thức. Con đường hoa hồng như con đường tri thức vừa có chông gai như mang cho ta bao điều hay, thử thách mới. Con đường ấy tuy gian nan, vất vả nhưng cô trò chúng ta vẫn không quản ngại đã đang và sẽ gặt hát nhiều thành công.
Trang giấy học trò luôn găn bó với nét bút thân thương, mỗi nét bút, cây bút đều là người bạn đồng hành với chúng em, giúp em viết nên bao điều hay, lẽ phải, làm ấm lòng thầy cô, vui vẻ cùng chúng em tiến bộ trên con đường hoa hồng, con đường tri thức đầy chông gai. Trong bình hoa này, tượng trưng cho người bạn đồng hành ấy, chúng em đặt vào đây một cành hoa - với tên gọi rất giản đơn: hoa chuối. Hoa chuối rất thân quen với chúng ta như cây bút đồng hành cùng học sinh vậy.
Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng. Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua. Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ, cho con bay khỏi vùng trời cổ tích.
Có những lúc thầm lặng con ngắm, vầng trán thầy, cô đọng lại những nếp nhăn... Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm, sao thấy được nổi lòng thầy, cô cùng năm tháng.