Đoạn văn 1:
Những kí ức về thầy cô, mái trường, bạn bè sẽ luôn là những kỉ niệm khó phai trong mỗi học trò chúng ta. Đối với riêng tôi, kí ức về mái trường thân yêu luôn là kí ức đẹp nhất. Ở đó lưu giữ biết bao kỉ niệm về bạn bè, về thầy cô, là nơi chứng kiến và dạy ta biết chia sẻ mọi thứ: từ niềm vui đến nỗi buồn. Tình cảm với thầy cô và mái trường là thứ tình cảm thiêng liêng và vô giá. Và thứ tình cảm ấy sẽ tồn tại vĩnh cửu khi và chỉ khi chúng ta biết trân trọng và giữ gìn nó.
Đoạn văn 2:
Mỗi người đều được đến trường, đều nhận được sự yêu thương của thầy cô, nhận được sự yêu quý của bạn bè. Tôi cũng thế, tôi cũng đã nhận được tình yêu thương vô bờ bến của thầy cô, bạn bè. Sự yêu thương ấy cao cả, mênh mông như biển rộng. Thầy cô như một người cha, người mẹ thân thương mà suốt cuộc đời này tôi sẽ không bao giờ quên. Người mẹ thứ hai mà tôi đang nói đến ấy chính là cô Oanh. Đó là một người cô luôn yêu thương học sinh của mình, có trách nhiệm với công việc và luôn hăng say trong mỗi bài giảng khiến cho tôi và các bạn thích thú vô cùng mỗi khi nghe cô giảng. Cô ơi! Cô có biết rằng chúng em thương cô nhiều lắm không!