Ông trời rất công bằng, con người nhận được thứ này, chắc chắn sẽ phải mất đi thứ khác. Đôi khi mất đi chính là để nhận lại, và có lúc nhận được cũng có nghĩa là sẽ mất đi. Trên thế gian này không ai là có tất cả. Vì vậy đừng ngưỡng mộ những thứ người khác có, mà phải học cách trân trọng những gì mình đang có.
trân trọng những gì mình đang có
Con người đến lạ. Ta hay nhìn thấy cuộc sống của người khác tươi đẹp biết bao hạnh phúc biết bao. Ta hay mong ngóng thầm kín trong lòng: Ước gì mình cũng được như cô ấy/anh ấy.
Khi em nhìn người khác em thấy họ có thật nhiều ưu điểm, có những thứ cả đời này mình chắc cũng chẳng có được. Sao cuộc đời bất công thế nhỉ? Em than thân trách phận, em ước gì mình xinh hơn, nhà mình giàu hơn, gia đình mình hạnh phúc hơn, vân vân và mây mây…
Em nhìn đời mình sao thấy toàn khuyết điểm toàn là thiếu thốn.
Gia đình không giàu có, bố mẹ chẳng ông nọ bà kia. Làm việc không được tầm chục củ, ngoại hình không hấp dẫn xinh xắn.
Nhưng em ơi, khi nào lớn hơn, em sẽ hiểu một điều. Ông trời này công bằng lắm, không phải ngẫu nhiên người ta nhận được như thế. Khi họ nhận được thứ này, đồng nghĩa với việc họ cũng sẽ mất đi một thứ khác.
Em chỉ thấy sự hào nhoáng hạnh phúc bên ngoài chứ em đâu biết bên trong họ gặp phải những vấn đề gì? Không có ai trên đời là có tất cả hết. Nhà người ta giàu chắc gì người ta đã có một bữa cơm gia đình quây quần như em? Lương người ta cao bù lại người ta phải làm việc đến mức vắt kiệt sức lao động. Cái gì cũng có giá của nó hết.
Nếu cả đời này bạn chỉ sống mà chăm chăm nhìn vào cuộc đời người khác thì chắc tới lúc ngỏm củ tỏi bạn cũng chẳng biết hạnh phúc là gì!
Con người ta thường không trân trọng những gì mình đang có mà chỉ biết dòm ngó những thứ không thuộc về mình