Hãy thyết minh về người bà của em
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Mỗi chúng ta, ai sinh ra cũng được sống trong vòng tay yêu thương của gia đình. Mẹ cha trao cho ta hình hài và nuôi dưỡng ta khôn lớn. Nhưng trong hành trình khôn lớn ấy, không chỉ mẹ cha, có những người khác cũng nuôi dưỡng tâm hồn ta trở nên tốt đẹp. Với em, người đó là bà nội.
Bà nội là người vô cùng quan trọng trong tuổi thơ của em. Bà em năm nay đã bước sang tuổi bảy mươi, dáng người bà nhỏ nhắn, gầy gầy nhưng vẫn còn nhanh nhẹn và minh mẫn lắm. Mái tóc bà bạc trắng như cước, lúc nào cũng được vấn gọn gàng trong chiếc khăn màu nâu. Khuôn mặt bị thời gian lấy đi tuổi trẻ, những nếp nhăn đã không còn thẳng hàng, đôi mắt nheo nheo lại dưới hàng lông mày và miệng bà đã móm mém. Tuy vậy, nụ cười hiền hòa và ánh mắt của bà khiến em cảm thấy giống như những bà Tiên trong câu chuyện cổ tích của bà.
Bố mẹ em bận bịu làm ăn, ông nội đã qua đời từ khi bố em còn bé xíu, bà nội là người chăm sóc và nuôi nấng em suốt từ ngày em cất tiếng khóc chào đời đến tận bây giờ. Ông nội qua đời sớm để lại bố em và hai bác trai, một tay bà vất vả làm lụng chăm lo, nuôi lớn các con rồi dựng vợ, xây nhà. Vậy mà khi con cái tỏ ý đón bà về phục dưỡng, bà xua tay phản đối. Khi các cháu sinh ra lại lật đật chạy đi chạy lại giữa các nhà, chăm chút cho từng đứa.
Bà đua võng ru em những ngày còn chưa biết bò, biết lẫy. Mẹ từng bảo với em, khi em bi bô tập nói, tiếng đầu tiên em gọi là “Bà”. Trong các cháu, em là đứa nhỏ tuổi nhất và do một tay bà chăm bẵm từ nhỏ đến lớn, em thường hay quấn quýt bên bà nên bà rất yêu thương và chiều chuộng. Bà một mình sống trong ngôi nhà nhỏ cạnh nhà em. Ngày trước bố và các bác cứ khuyên ngăn bà về ở chung để con cháu được chăm sóc bà, bà đỡ vất vả. Em nhớ khi ấy bà chỉ bảo rằng: “Tao đi với chúng mày, thì bố chúng mày ở một mình à. Mẹ ở ngay đây thôi, có chuyện, chúng mày vẫn chăm nom được, chẳng vấn đề gì cả.” Từ đó, bố không nhắc lại chuyện này nữa. Mọi người sau đó thường tụ tập tại nhà bà cuối tuần và các dịp lễ, tết, bận mấy cũng không quên. Bà mừng lắm, bà thường bảo với em bà chỉ mong vậy chứ không mong gì hơn nữa.
Năm tháng qua đi, gánh nặng cuộc đời đã khiến sức khỏe bà yếu hơn nhưng bà vẫn trồng rau, nuôi gà. Khu vườn nhỏ của bà được bà tỉ mỉ chăm bón, mùa nào cũng có rau xanh, trái ngọt. Đến mùa rau trưởng thành, quả chín bà lại hái rồi đem chia cho từng nhà.
Bà chính là một phần của tuổi thơ em. Những câu chuyện cổ tích thần kỳ, những bài học ý nghĩa về lối sống, đạo đức đều được bà mang đến bên em. Bà biết nhiều món bánh, ba miền Bắc Trung Nam, thứ bánh nào ngon bà cũng biết: bánh giò, bánh gio, bánh khúc, bánh bột lọc...Trừ dịp Tết, cúng giỗ, cứ ngày nào trời đổ mưa là bà lại gọi em sang cùng bà làm bánh. Mưa ngoài trời rả rích, hai bà cháu quây quần bên nhau, tự tay làm những món bánh thơm ngon và nghe bà thủ thỉ câu chuyện ngày xưa, những câu chuyện mà bà đã gặp, đã nghe qua trong suốt bao năm tháng cuộc đời.
Bà cho em rất nhiều yêu thương và kỉ niệm đẹp, nhiều đến nỗi không thể ghi hết bằng giất bút. Những chuyện vui, chuyện buồn hàng ngày, chuyện gì em cũng kể với bà, bà lắng nghe, vỗ về và nhẹ nhàng khuyên nhủ bằng lời lẽ nhẹ nhàng, dễ hiểu. Có lần, em mắc lỗi, bố vốn nghiêm khắc nên giận dữ định dùng roi đánh em. Bà vội vàng can ngăn, quát bố không được đánh rồi khuyên bảo em, đến khi em nhận ra lỗi của mình bà mới bảo về xin lỗi bố.
Tuổi thơ của em là những năm tháng ngọt ngào, hạnh phúc trong tình yêu thương của bố mẹ và bà nội. Bà giống như bà tiên hiền hậu, biết nhiều phép thuật, phù phép cho tuổi thơ của em trọn vẹn hơn, tươi đẹp hơn.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |