Chỉ với sáu câu thơ, kết hợp bút pháp tả thực và bút pháp lãng mạn, Tế Hanh cho ta cảm nhận được khung cảnh tuyệt đẹp của đoàn thuyền khi ra khơi đánh cá" Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá"
Một bức tranh phong cảnh đẹp vô cùng trong buổi sớm mai, gió nhẹ , trời trong, báo hiệu một chuyến đi thắng lợi, bình yên.Hình ảnh những người dân chài vạm vỡ, khỏe mạnh hiện lên trong cụm từ " dân trai tráng'. Hình ảnh trung tâm của đoạn thơ chính là con thuyền. Nó được so sánh như một con" tuấn mã', băng băng lao về phía biển khơi " Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang"
Các tính từ động từ :hăng, phăng, vượt miêu tả khí thế đầy hăng hái mạnh mẽ ,quyết tâm chinh phục biển khơi của con thuyền. Nó có vẻ đẹp riêng sức sống riêng thật đẹp, thật thân thiết như những người bạn của người dân chài.Trên con thuyền ấy, cánh buồm được đặc tả rất hay: " Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió "
So sánh cái hữu hình với cái vô hình đã khiến cánh buồm trở thành một biểu tượng của làng chài. Kết tinh cho đời sống tinh thần của những người dân chài. Nói như một con người ,biết "rướn thân" chủ động góp gió. Hai câu thơ vừa thực ,vừa lãng mạn khắc họa được khung cảnh của làng chài thân yêu. Tóm lại chính cái tình yêu quê hương dạt dào ,tha thiết của Tế Hanh làm cho cảnh đoàn thuyền ra khơi đẹp đến như thế!