Năm 1649, vua Charles I bị Quốc hội tử hình vị tăng thuế má quá cao, và ủng hộ đạo Thiên chúa La Mã(cái này SGK ko nói tới) dân chúng không chịu nổi thuế khóa theo nghị viện gây nội chiến chống vua. Vương triều bị thay thế bởi 1 nền Cộng hòa còn độc tài tàn bạo hơn bất cứ triều đình nào (thuế tăng cao nữa, dân chúng bị trấn áp khủng khiếp); do Bảo hộ công (tưong tự Tổng thống nhưng quyền lực tuyệt đồi, và cầm quyền cho đến cuối đời) Oliver Cromwell cầm đầu. Sau khi Cromwell tịt, quốc hội (đ.c dân chúng ủng hộ) tôn con Charles lên làm vua là Charles II.Charles II từ Pháp trở về Anh để thừa kế ngai vàng và chấm dứt những cuộc bạo động. Charles II mềm mỏng hơn vua cha của ngài trong việc giao tế với quốc hội. Nhà vua còn được lòng dân chúng với lối sống phóng túng, vui là chính của mình, bỏ bớt đi những kỷ luật sắt có phần hà khắc của Cromwell. Sau khi Charles qua đời, em ông là James lên làm vùa James II.Ông ta cũng độc tài như cha nên bị dân oán ghét, Quốc hội bèn mời Mary II cong ái ông ta va 2hcồng là William Orange lên làm vua(2 người này lại không theo Vatican mà theo Anh giáo). Nước Anh trở thành quân chủ lập hiến từ đó. Triều đình trở thành biểu tựong còn quyền lực về tay quốc hội.