“Em viết tặng bài ngợi ca cây lúa
Có tình người chan chứa những yêu thương
Tháng mười về mùa gặt mới thơm hương
Rơm vàng óng trên con đường quê mẹ”
Đất nước Việt Nam chúng ta trải qua hớn 2000 năm văn hiến, từ ngàn xưa đến giờ cây lúa là loài cây gắn liền với cuộc sống của con người Việt Nam. Lúa là “quốc thực”, là loài cây mà đã mang đến cho con người nguồn sống ngọt ngào. Vì vậy đó cũng là loài cây mà tôi yêu quý.
Ngoài đồng ( trạng ngữ ) , cây lúa từ trước giờ luôn là loài cây khiến tôi cảm thấy rất yêu thích trước hết vì hình dáng của cây. Lúa mỏng manh đung đưa gợn sóng dịu dàng khi có gió thổi đến nhưng lại vô cùng mạnh mẽ và dẻo dai trước bao nhiêu giông bão của thời tiết khắc nghiệt nhất, những ngọn lá ôm ấp quanh thân với màu xanh ngọt lim, là màu xanh, là niềm hi vọng của người nông dân muốn được mùa.
Sau khi được các bác nông dân gieo hạt và cấy xuống ruộng, chỉ khoảng tháng sau thôi, lúa lớn nhanh như thổi và khi tới mùa, lúa bắt đầu làm đòng trổ bông, lúc này là lúc trong gió, mùi thơm thơm nhẹ dịu của sữa gạo bay thoang thoảng đầy đồng. Từ thân cây vươn ra những chùm bông lốm đốm màu xanh lần màu trắng mà tụi bọn trẻ chúng tôi yêu thích khi lén hái và cho vào miệng để thưởng thức cái vị ngọt ngào như sữa mẹ và hương thơm quen thuộc của đồng nội quê nhà.
Mỗi lần có dịp về quê ngoại những lúc lúa đang trổ bông. Đi ra giữa đồng gió thổi nhẹ nhàng, tôi như đắm chìm trước biển lúa mênh mông. Lúa xanh hát khút hát rì rào hòa vào tiếng gió lao xao, tiếng chim ríu rít tạo nên bản giao hưởng quê hương chưa bao giờ tuyệt dịu đến thế. Mùi sữa gạo thơm quấn lấy đầu mũi, ấp ủ trong những vạt áo của cô học trò, lúa ơi sao mà thơm đến thế! Tôi ngẩng mặt lên nhìn bầu trời trong xanh để lắng nghe lúa nói thì thầm, một cảm giác không thể nào thoải mái và yên lành hơn nữa, khi ấy thế giới của tôi không còn tồn tại xe cộ, khói bụi, ồn ào mà chỉ có bình yên cùng quê hương.
Bức tranh về đồng lúa ngày thêm sặc sở bởi sắc vàng vào những ngày lúa đang chính dần. Như một phép màu, mới hôm qua, sau khi ông xả nước ra khỏi ruộng lúa, lúa hãy còn xanh sẫm màu, nhưng chỉ trong một đêm thức dậy, cả cánh đồng rộng lớn được nhuộm vàng ươm màu lúa chín. Dưới ánh nắng rực rỡ, cả cánh đồng lúa như được dát vàng lấp lánh, phản chiếu cả ánh sáng của mặt trời. Tôi cứ ngỡ rằng các bác nông dân đang thu hoạch vàng dưới dáng hình của những hạt lúa căng tròn và chắc nịch. Nhìn nét mặt phấn khởi của người nông dân, thì đây đã là một mùa bội thu to lớn. Tôi thấy mình như lớn khôn và hạnh phúc lạ kì, tôi thầm thì hát khẽ “em đi giữa biển vàng, nghe mênh mang như đồng lúa chín”.
Để có được những “hạt ngọc mùa vàng” người nông dân quê tôi đã phải dầm muă dãi nắng suốt mấy tháng trời. Nông dân đã phải làm việc cật lực chăm sóc từ lúc gieo mạ cho đến lúc gặt về để có được những hạt gạo thơm ngon trắng dẻo, họ phải thức khuya dậy sớm, chăm bẵm yêu thương từ gốc đến ngọn. Làm nông vất vả lắm, nhưng nó chan chứa tình quê, chan chứa tấm lòng của người nông dân Việt. Làm sao tôi quên được những ngày vui chơi bên ruộng lúa, tôi cùng các bạn bắt những con cua đồng, ốc, hái rau về nhà cho bà làm cơm. Tôi thích thú biết bao khi theo chú đi gặt lúa. Những ngày nắng đẹp chúng tôi chơi trò bắt cướp dưới đống rơm khô. Ôi những kỉ niệm tuổi thơ bên bờ ruộng, dưới sân rơm làm sao tôi quên được.
Cây lúa có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với con người Việt Nam, đất nước mình lớn lên hôm nay cũng nhờ cây lúa, Thánh Gióng diệt giặc cũng nhờ cây lúa góp công. Dù xã hội có phát triển đến như thế nào thì cây lúa vẫn giữ vị trí to lớn trong cuộc sống con người. Là học sinh tôi luôn luôn mang một tấm lòng biết ơn cây lúa, biết ơn những người nông dân đã vất vả làm ra hạt gạo cho chúng tôi.