tả một cây cổ thụ ở trường
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Mảnh vườn của bác tôi có rất nhiều thành viên sinh sống. Bác Vối già, cô Trứng gà, anh Vú sữa, anh Mít và già nhất phải kể đến ông Thị.
Đứng lừng lững phía cuối vườn, chỗ giáp sân nhà tôi không biết đã bao lâu, nhưng từ khi tôi hiểu biết đã thấy Ông Thị ở đó rồi. Bà tôi bảo, từ khi bà về nhà làm dâu, ông Thị đã có rồi. Ông có thân hình cao to như cái cột đình. Thân hình béo ục của ông phải hai sải tay tôi ôm mới hết. Gốc ông xù xì, thô ráp. Những ngón chân ngoằn nghèo, đen xám như những con rắn lớn tìm cách ngoi lên khỏi mặt đất. Thân hình ông đầy những vết thương ở chỗ mấu, chỗ cành, trông cũng không khác những vết sẹo từ thời chiến tranh để lại của ông nội.
Ông Thị đội lên đầu chiếc mũ khổng lồ, thân mặc chiếc áo lá rộng thùng thình xoè rộng che mát cả một khoảng vườn. Mùa đông, những chiếc lá gắn trên mũ, trên áo rụng xuống, chiếc áo xác xơ, thưa thớt không đủ che đi những cánh, tay khẳng khiu, gầy guộc. Tụi trẻ con hàng xóm thường tưởng tượng đó như cánh tay của mụ phù thuỷ trong truyện cổ tích đang cố với ra bắt chúng vào rừng. Toàn thân nẫu xám của ông dày đặc rêu phong loang lổ với một vài khóm tầm gửi ôm quanh mình.
Mùa quả chín, trên tấm áo xanh lấp ló những trái vàng ươm thơm phức. Mỗi cơn gió nhẹ thổi qua lại đưa mùi hương bay khắp vườn, vào trong nhà, ra tận ngoài ngõ.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |