Bài 2:
Từ câu 3 là cảnh lao động đông vui của làng chài. Vào buổi sáng "sớm mai hồng" với khung trời cao xanh'tròi trong,gió nhẹ" tạo sự êm đềm,dễ chịu cho 1 sáng bình minh êm ả ấm no của những ngư dân nơi đây. Tiết trời thoa vào lòng những con ng ấy niềm hi vọng,khát khao cho 1 mẻ cá đầy ắp,no đủ khiến cho ko khí trong lòng ng như rạo rực hẳn lên. Người háo hức,thuyền cũng hồ hởi,phăng phăng lướt đi êm ru trên mặt biển hiền hòa. Bằng việc sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa chiếc thuyền như'con tuấn mã"đã làm gợi lên vẻ dũng mãnh con con thuyền lướt sóng băng băng với tư thế của 1 tráng sĩ ra trận hùng dũng biết nhường nào! Rồi mái chèo cứ đều đều tay,thành từng nhịp điệu theo sự mạnh mẽ của con thuyền va niềm vui phấn chấn của các dân chài,con thuyền lướt đi nhịp nhàng, dịu dàng lướt qua các ngọn sóng nhẹ vỗ về mạn thuyền,mái chèo cứ thế đưa lên đưa lên,khuấy tan bọt nước. Con thuyền là biểu tượng cho ngư dân thì cánh buồm như linh hồn của họ"Cánh buồm giương to như mảnh hôn làng".Gió ngược chiều thẳng căng cánh buồm trắng nhẹ bẫng. Rồi nhân hóa con thuyền với cái tư thế chủ động ,vô cùng linh hoat,thâu túm hết những ngọn gió xa. Sau 1 chuyến đi dài,họ trở về trong niềm hân hoan thắng trận vs những mẻ cá đầy ụ. Khí theesratas tưng bừng náo nhiệt. Cảnh ra khơi đánh cá thật tráng lệ biết bao!
Bài 3:
a.Câu cảm thán. Vì cuối câu có dấu chấm than và câu đó là bộc lộ cảm xúc,nỗi nhớ quê,nhớ mùi vị mặn nồng của nước biển.
b. Đây là câu thơ được trích từ bài thơ"Quê hương" của Tế Hanh. Qua đó tacsgiar muốn nói lên tình yêu thương nhớ quê hương của mình,đó là tình yêu cháy bỏng luôn thường trực trong lòng tác giả.Câu thơ cuối khép lại bài thơ nhưng đỉnh cao của cảm xúc dâng trào mãnh liệt. Ông nhớ mùi mặn nồng của biển cả quê hương,nhớ mũi cá tôm mỗi sớm khi thuyền ra khơi trở về,mùi mồ hôi,mùi của sương gió.MÙi mặn nồng cũng là 1 phần hồn làng. Tác giả khao khát đc trở về nơi chôn rau cắt rốn của mình. Nhịp thơ nhẹ nhàng,trầm lắng,thiết tha như câu tâm sự của 1 ng con xa quê đang mòm mỏi hướng về quê hương. Cả câu thơ tuy k sử dụng nghệ thuật nhưng lại chứa chan bao tình yêu quê của ng con xa xứ, nỗi nhớ dâng trào như muốn tuôn ra khỏi trí óc tác giả mỗi khi quê hương hiện ra trc mắt ông. Nỗi nhớ chân thành da diết của Tế Hanh thu nhỏ lại trong 1 câu nói mặn mà,đầy xúc cảm trầm lắng,suy tư .CÂu thơ khép lại nhũng lời thơ còn bay bổng mãi