Em hãy viết cái kết khác cho câu truyện cô bé bán diêm
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Khi que diêm cuối cùng vụt tắt, cô bé bán diêm lịm dần đi. Bỗng em nghe thấy tiếng gọi của một người phụ nữ:
- "Cháu bé ơi! Cháu bé ơi! Cháu là con cái nhà ai mà ra nông nỗi thế này"
Người đi đường cũng bắt đầu xúm lại. Họ tò mò đoán và ngắm nghía cô gái có đôi má hồng và đôi môi đang cười mỉm nằm giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết hẳn. Người đàn bà khi nãy rẽ đám đông ra để chen vào. Tay bà mang theo một cốc sữa đang còn nóng và một chiếc áo lông cừu đang còn mới. Uống một cách khó khăn vài ngụm sữa, cô bé bán diêm đã mơ màng tỉnh lại. Mấy người đàn ông giúp người phụ nữ đưa cô bé về một ngôi nhà nhỏ. Bây giờ cô chủ đã tỉnh hẳn và đang ngồi bên lò sưởi.
- "Cháu cảm ơn bà!" Cô chủ nói
Người phụ nữ đáp:
- "Không có gì đâu cháu ạ! Nhìn cháu ta đã đoán ra tất cả mọi việc rồi. Ta cũng buồn như cháu. Trước đây ta cũng có một cô cháu gái nhưng thượng đế đã rước nó đi. Giờ ta gặp cháu đây phải chăng là thượng đế thương ta mà đem cháu đến. Nhà ta nhỏ nhưng rất rộng lòng thương. Nếu cháu muốn, cháu có thể ở đây với ta"
Mắt cô bé rưng rưng. Cô đồng ý ở lại cùng người phụ nữ. Phải chăng đây là món quà của người bà đã khuất dành cho em?
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |