Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể về một chuyến thăm quê mà em ấn tượng nhất

5 trả lời
Hỏi chi tiết
3.761
1
1
Đỗ Chí Dũng
17/09/2020 08:31:29
+5đ tặng
1. Mở bài

Giới thiệu chuyến đi về quê của em: Năm nay, sau quãng thời gian chín tháng học tập vất vả, thay vì đưa em đi chơi ở công viên nước hay du lịch gì đó, em đã được bố mẹ cho về quê thăm ông bà nội

2. Thân bài

Kể lại chuyến đi về thăm quê của em

  • – Giới thiệu về quê của em: ngồi trong xe nhìn ra xa là cánh đồng lúa rộng bao la, vút tầm mắt một màu xanh rì của mạ non
  • – Cảm nhận của em khi được trở về thăm quê: Sao mọi cảnh vật lại bình yên và nhẹ nhàng đến thế, chỉ cần được ngắm nhìn thôi là em đã quên đi hết những mệt mỏi
  • – Giới thiệu nhà của ông bà em: Nhà ông bà nội em nằm trong một ngõ nhỏ, ô tô không đi vào được nên mọi người dừng xe ngoài ngõ
  • – Kỉ niệm của em khi về thăm quê: Rồi ông dắt em ra vườn chơi, cầm cầu rủ em đi câu cá, hai ông cháu câu cá nhưng lại nói chuyện rất rôm rả
Kết bài

Cảm nhận của em sau chuyến đi về thăm quê: em cảm thấy hơi buồn khi sắp phải rời xa nơi đây, rất lưu luyến và muốn ở lại lâu hơn nữa.



 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
5
2
Đỗ Chí Dũng
17/09/2020 08:31:55
+4đ tặng

Đã hơn hai năm rồi, kể từ kì nghỉ hè năm lớp 3, em chưa được về thăm quê nội. Năm nay, sau quãng thời gian chín tháng học tập vất vả, thay vì đưa em đi chơi ở công viên nước hay du lịch gì đó, em đã được bố mẹ cho về quê thăm ông bà nội.

Bắt đầu kì nghỉ hè, gia đình em dành 4 ngày để cùng nhau về quê. Quê em là một vùng nông thôn với những cảnh đẹp mà ngay cả trong tranh em cũng chưa từng thấy. Chiếc xe đi trên con đường đất gập ghềnh sỏi đá, ngồi trong xe nhìn ra xa là cánh đồng lúa rộng bao la, vút tầm mắt một màu xanh rì của mạ non. Nhìn xa xa trên những bờ đê là một vài chú bò đang thư thái gặm cỏ, những cậu bé đang chạy đuổi nhau cùng thả diều, rồi những đàn chim bay ríu rít gọi nhau. Sao mọi cảnh vật lại bình yên và nhẹ nhàng đến thế, chỉ cần được ngắm nhìn thôi là em đã quên đi hết những mệt mỏi, những cơn đau lưng, đau đầu khi ngồi hàng giờ trên ô tô. Em khẽ mở cửa kính, hít thở bầu không khí trong lành, có mùi hương thoang thoảng của lúa, rồi mùi rơm rạ của nhà nào đang đun bếp đâu đây, và em ngửi thấy cả mùi thương nhớ và bình dị nơi đây.

Nhà ông bà nội em nằm trong một ngõ nhỏ, ô tô không đi vào được nên mọi người dừng xe ngoài ngõ và cùng đi bộ vào. Trên con ngõ nhỏ, đường đi được lát bằng gạch viên xây tường chứ không phải bê tông như ở thành phố, những bờ tường bao phủ kín những dây bầu dây mướp, những bóng cây nhãn rồi cây xoài trùm cả ra ngoài, trông thật cổ kính. Nhà ông bà lợp mái ngói màu đỏ nhưng cũng đã ngả màu rêu phong cổ kính bởi thời gian, căn nhà ba gian nhỏ nhưng chỉ cần bước vào sân thôi đã cảm giác rất thoáng đãng và mát mẻ. Trước cửa nhà có một mảnh vườn nhỏ, là nơi ông bà trồng rau, nuôi gà và một đàn thỏ, trong đó còn có một chiếc ao nhỏ nhưng lại rất nhiều cá. Khi thấy cả gia đình em về thăm, ông bà mừng lắm, em ôm ông bà những cái ôm thật chặt và hỏi thăm sức khỏe của ông bà. Rồi ông dắt em ra vườn chơi, cầm cầu rủ em đi câu cá, hai ông cháu câu cá nhưng lại nói chuyện rất rôm rả. Ông hỏi thăm tình hình học tập của em và kể cho em những câu chuyện rất ý nghĩa, nghe giọng của ông rất ấm áp, em cảm nhận được tình yêu thương bao la và trìu mến sâu nặng của ông bà qua từng cử chỉ và lời nói. Bởi vậy mà chỉ thăm ông bà được vài ngày nên khi về lại thành phố em rất nhớ. Tối đến, em cùng mẹ và bà chuẩn bị bữa cơm gia đình, toàn là đặc sản “cây nhà lá vườn” bao gồm cá kho, thịt gà và canh rau, mọi thứ đều từ trong khuôn viên vườn nhà và từ bàn tay chăm sóc của ông bà mà có. Có lẽ vì thế mà bữa ăn đối với em rất ngon lại tràn đầy vị ngọt của yêu thương.

Thời gian 4 ngày trôi qua nhanh thoăn thoắt, em cảm thấy hơi buồn khi sắp phải rời xa nơi đây, rất lưu luyến và muốn ở lại lâu hơn nữa, nhưng vì công việc của bố mẹ và học tập nên em vẫn phải đi. Trước khi đi, ông tặng em một chiếc cần nhỏ và dặn: “Khi nào lại về đây câu cá với ông nhé!”.

 



 
2
1
Thời Phan Diễm Vi
17/09/2020 10:50:55
+3đ tặng
Bài mẫu số 1: Kể về một chuyến thăm quê (Chuẩn)

Gia đình em sống ở Hà Nội, nhưng mẹ em vốn là người miền Trung, gốc Huế. Mỗi năm gia đình em chỉ về thăm quê một đến hai lần, nhưng lần nào về quê cũng rất vui.

Em còn nhớ đó là năm lớp 4, nhân dịp Giỗ ông cố ngoại, mẹ và em sắp xếp vào thăm quê. Em và mẹ đi xe khách hơn 6 tiếng đồng hồ mới tới Huế, dù rất mệt nhưng sự chào đón của mọi người khiến cả em và mẹ đều quên đi sự mệt mỏi lúc ấy.

Mọi người cùng nhau dọn bữa cơm họp mặt, trò chuyện sau thời gian không gặp gỡ. Đó là những câu chuyện về người bà con xa, về bác hàng xóm gần và cả những câu chuyện về dự định tương lai của các cháu trong gia đình.

Sau bữa ăn, em cùng mẹ đi dạo phố. Huế cũng như mọi lần em về, trầm tư như mang một nỗi niềm gì đó. Những hàng cây bắt đầu rụng lá vàng, rải trên những con đường thứ màu sắc mê hoặc lòng người. Cầu Tràng Tiền tư lự bên dòng sông Hương chiều cuối thu êm đềm, thảnh thơi. Dòng sông lúc này đây như một cô gái Huế vậy, đầy dịu dàng, đằm thắm và e ấp, những gợn sóng lăn tăn vỗ nhẹ vào bờ càng khiến người ta mong chờ, khắc khoải một điều gì đó không rõ. Em và mẹ ghé vào nhà sách Phú Xuân, mọi người rất đông nhưng lạ thay không một tiếng ồn, thỉnh thoảng chỉ nghe vài âm thanh bé xíu từ tiếng trang sách được lật  mà thôi. Điều ấn tượng lúc này có lẽ là sự tế nhị và văn minh  con người quê hương mình.

Em và mẹ trở về nhà ngoại lúc trời cũng bắt đầu tối. Bữa cơm tối đã dọn sẵn, những món ngon ưa thích của em và mẹ đều được bà và dì Năm làm  như một món quà cho mẹ con em. Sau đó mọi người cùng nhau xem ti vi đầy ấm áp, em sà vào lòng bà nắm lấy đôi tay gầy guộc của bà và thấy thương bà nhiều lắm. Em bảo với bà: "Bà ơi, ít bữa bà ra Hà Nội chơi với cháu nghe bà". Bà cười hiền hậu rồi nhìn tôi âu yếm, bảo:

"Bà già rồi, có đi được đâu xa. Mẹ con cháu phải tranh thủ mà vô thường xuyên với bà nghe". Tôi dang cánh tay bé nhỏ của mình ôm lấy bà, dù không nói gì nhưng có lẽ cả bà và tôi đều hiểu được sự thương yêu và quý trọng của tôi với bà.

Hôm sau cùng ngày giỗ của ông, mọi người đến từ sớm để chuẩn bị. Sau khi  hoàn thành công việc là tôi và mẹ chia tay mọi người để ra Hà Nội cho kịp chuyến xe. Mọi người biếu gia đình rất nhiều quà, tuy bé nhỏ nhưng đong đầy tình cảm từ con người quê hương.

Tạm biệt xứ Huế thương yêu mà lòng tôi không nỡ, đành chấp nhận chia xa hẹn ngày gặp gỡ, ngày được gặp lại ngoại và những người thân yêu.

3
2
Thời Phan Diễm Vi
17/09/2020 10:51:22
+2đ tặng
 Bài mẫu số 2: Kể về một chuyến thăm quê (Chuẩn)

Tôi yêu quê hương tôi như yêu mẹ, yêu cha. Quê hương chính là một phần máu thịt của tôi, bởi vậy mà khi nhắc về quê hương lòng tôi không khỏi bồi hồi, xao xuyến. Dù tất ít khi có cơ hội được về thăm quê nhưng mỗi chuyến về quê đều khiến tôi cảm thấy yêu thương và hạnh phúc đến lạ .

Tôi còn nhớ đó là mùa hè năm tôi lớp 4, được ngoại lên dẫn về quê chơi. Thôn quê của tôi có dòng sông nhỏ trôi lững lờ, có cánh đồng lúa chín vàng nặng trĩu hạt. Thôn quê tôi có con đường làng rợp bóng tre xanh, có cây đa nơi đình làng đầu ngõ. Và thôn quê tôi có cánh chim non, cánh cò trắng bay nghiêng trên vòm trời khi chiều xuống. Tất cả đều thật đẹp biết bao. Hồn quê đẹp là thế nhưng tình quê còn đẹp hơn, nó ăn sâu vào trong nếp nghĩ, nếp sống của người dân nơi đây.

Tôi trở về trong vòng tay yêu thương của ngoại và sự chào đón của cô dì chú bác, những người hàng xóm và lũ trẻ con trong xóm nữa. Cô Năm hỏi han gia đình, khen tôi dạo này lớn phổng ra, xinh đáo để. Dì Mai thì bảo mẹ Lan nuôi khéo thật, mới đó mà sắp thành thiếu nữ, rồi mọi người hỏi thăm công việc của bà mẹ, kể cho tôi nghe chuyện chị Hai con cậu Tuấn vừa đậu thạc sĩ, bé Hà con dì Lan sắp vào lớp một,...những cuộc chuyện trò cứ thế rôm rả khắp nhà, ai cũng chào đón và chăm sóc khiến tôi cảm giác mình như một người rất đặc biệt vậy.

Đến sớm mai, tôi được dịp dậy sớm cùng bà ra vườn. Giờ đây tôi mới có thời gian ngắm nhìn kỹ ngôi nhà yêu quý của bà. Ngôi nhà cấp bốn khá khang trang được sơn màu xanh nước biển, mái ngói đỏ tươi, sân nhà rộng rãi và sạch sẽ. Trong khu vườn đầy những rau xanh mướt và những hàng trái cây bưởi, xoài và ổi. Hương quả chín thơm lừng hoà trong hương hoa ổi được gió nhẹ mang đi thoang thoảng vô cùng dễ chịu. Bầy chim hót lanh lảnh trên bụi tre cuối vườn hoà thêm vào thiên nhiên khúc nhạc đầy sôi động. Một vài bác nông dân ra đồng từ sớm để  tránh cái nắng oi bức của trưa hè. Tôi cùng bà tưới nước cho rau rồi tranh thủ hái một ít để đem vào nâu cánh cho bữa trưa. Hai bà cháu vừa làm vừa kể chuyện thật vui vẻ.

  Mấy trẻ hàng xóm tranh thủ qua chơi với tôi, chúng tôi chơi trò đuổi bắt, bắn bi,...chơi với lũ bạn thật tuyệt, lâu rồi tôi mới có được cảm giác thoải mái như vậy. Rồi khi chiều về, chúng tôi ra đồng để mò ốc, đó là công việc thú vị hấp dẫn tôi nhất. Quanh những bờ mương, ruộng lúa, chúng tôi lần theo, bắt những chú ốc đang mải mê ngủ quên mang về. Lũ trẻ chúng tôi thích thú trước nồi ốc thơm lừng mùi chanh sả, vừa ăn vừa kể chuyện ở trường, ở lớp cho nhau nghe.

Mới đó mà đã hơn một tuần ở lại quê, tôi phải tạm biệt mọi người lên thành phố. Dù thời gian nghỉ hè còn nhiều nhưng tôi phải lên để còn giúp mẹ chăm em, dọn dẹp nhà cửa. Mọi người chia tay nhau trong sự lưu luyến khôn nguôi, cô dì gửi người con gà, người thì chục quả trứng ,ít long đỗ biểu gia đình. Thế đấy, những món quà chẳng có gì là to tát, bình dị mà ấm áp tình quê. Bởi thế mà dù đi đâu, tôi có bao giờ quên được quê hương mình.

0
2
Thời Phan Diễm Vi
17/09/2020 10:51:31
+1đ tặng
Bài mẫu số 3: Kể về một chuyến thăm quê (Chuẩn)

" Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Còn về rợp bóng vàng bay"

Mới ngày nào đó mà tôi đã xa quê được gần bảy năm rồi, hồi đó còn nhỏ, tôi cũng chẳng có quá nhiều ấn tượng về quê mình. Tôi theo ba mẹ lên thành phố lập nghiệp và sinh sống. Bảy năm ròng tôi chưa có cơ hội về quê vì kinh tế gia đình chưa ổn định. Năm nay, cả gia đình quyết định về quê đón tết cùng ông bà.

Hôm đó, sau khi chuẩn bị quà bánh cho bà con ở quê, chúng tôi lên xe về quê. Trên đường về, tâm trạng nao nức và chờ đợi khôn tả. Gần tới quê hương mình, tôi bất ngờ với sự thay đổi của quê hương. Trong đầu óc non nớt của tôi hồi ấy là những con đường gập ghềnh sỏi, có những ổ gà, ổ voi to đùng, vậy mà giờ đã đổi khác. Thay thế vào đó là những con đường được đổ bê tông, rộng và thẳng tắp. Cạn ngày tết nên con đường được treo cờ quốc kỳ đỏ rực. Những ngôi nhà của thôn xóm dần mọc lên đầy khẳng trang. Dù có nhiều thay đổi nhưng hồn quê vẫn vậy. Vẫn là những cánh đồng xa tít tắp xanh xanh, bóng từng đàn cò trắng chao nghiêng thật thanh bình. Những chú bê con theo bò mẹ thong thả gặm chồi non của cỏ cây trên sườn đê, ánh mặt trời dần buông xuống tạo nên khung cảnh chiều hoàng hôn trên quê hương thật thanh bình.

Tới nhà ngoại, chúng tôi được mọi người ra chào đón thật nồng nhiệt, ai cũng mừng tủi, hạnh phúc vỡ oà khi được gặp lại nhau. Bóng ngoại đã già và gầy đi rất nhiều khiến tôi thương vô cùng, mái tóc ngoại bạc đã hơn phân nửa, đôi bàn tay nhăn nheo bởi tuổi giả. Hình ảnh ngoại lúc ấy khiến tôi xúc động vô cùng. Ngoại nhìn tôi rồi bảo: " Nhanh hén, mới ngày mô răng nhỏ tí mà chừ cái Lan nó lớn đến như ri rồi hè". Rồi mọi người vào chuẩn bị bữa ăn cho bữa tiệc gặp mặt tối này, ai cũng phấn khởi hỏi thăm nhau công việc, cuộc sống thời gian qua. Sau khi bữa tiệc kết thúc, mẹ gửi mọi người những món quà nhỏ của người xa quê trở về.

Vì đi xe mệt nên tôi đi ngủ khá sớm, tôi được nằm cùng với ngoại. Được nằm trong vòng tay và sự ấm áp của ngoại tôi thấy hạnh phúc lắm. Lâu lắm rồi mới được nghe lại giọng ngoại, được nghe những câu chuyện kể ngày xưa và được nằm trên chiếc giường chiếu cói năm nào. Thời gian dẫu có đổi thay thì tình người vẫn còn đó, vẫn ở lại mãi bên ta mà thôi.

Buổi sáng ngày hôm sau, tôi được cùng bà mẹ dạo quanh xóm, bầu không khí thật trong lành khác xa với những khói bụi thị thành. Mỗi vườn nhà đều có những khoảnh rau xanh ngát được tạo nên từ bàn tay chăm sóc của người nông dân. Sương đọng trên nhành lá cùng tiếng chim hót chào ngày mới khiến khung cảnh càng thì vị vô cùng. Một vài cô bác đã dậy đi chợ tết từ sớm, tranh thủ bán mớ rau, bó hoa kiếm ít tiền để tiêu tết. Chợ quê thì lúc nào cũng đông vui, kẻ mua người bán tấp nập, gần tết nên nhiều mặt hàng được bày bán, nhiều nhất có lẽ là bánh kẹo và áo quần trẻ em.

Rồi những ngày tết ở quê là vui nhất. Tôi cùng lũ bạn trong xóm được diện quần áo mới đi mừng tết và nhận lì xì tiền mọi người. Bố mẹ tôi cũng đi chúc tết bà con xóm giềng trong niềm vui và sự phấn chấn.

Thế đấy, một chuyến về quê của tôi thật vui vẻ và đầm ấm. Xa quê mà lòng tôi tiếc nuối vô cùng, ước gì có thêm nhiều thời gian nữa để được lại quê hương mình.

 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư