Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết 1 bức thư gửi cho mẹ nhân ngày 20/10

viết 1 bức thư gửi cho mẹ nhân ngày 20/10. từ 25 dòng trở lên nha

10 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
307
1
0
Nguyễn Minh Vũ
14/10/2020 19:20:04
+5đ tặng

Dear Mommy!

First, I would like to wish you a very happy Women's Day. I cannot totally express all my gratitude for all the hardships you endure being a wife to Father, a loving mother to your children, and a kind neighbor and friend to the society as a whole. For centuries, people have always underestimated the women's role and duties and all the work they done for their family yet the women themselves almost never complain but just listen and obey the words from thehead of the family. However, as society evolved, so does the people's opinion about everything women, especially mothers, wives, grandmas does a community, and now for the upcoming 20/10, I, on the behalf of your loved ones, thank you with every respect and recognition for all of your sacrifices, for the love in your eyes when we were sick, for the support you always radiated of when we get bad grades in classes and school and many, many more.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Hà Minh Đức
14/10/2020 19:20:16
+4đ tặng

Con viết những lời này trong lúc mẹ đang ngủ. Sao đang ngủ mà mẹ cũng nhăn mặt rầu rĩ như vậy? Mẹ ngủ không ngon à? Cũng đúng, mẹ đã bao giờ hết lo lắng cho con, cho em con mà chìm sâu vào giấc ngủ đâu!

Hôm nay là ngày gì hở mẹ? 20-10 là ngày bình thường đối với mẹ thôi. Một ngày tôn vinh vẻ đẹp đáng quý của người phụ nữ nhưng cũng chẳng khác những ngày khác là bao. Con biết vào ngày này mẹ vẫn cứ dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi tiếp tục công việc đang dở dang đến tối mịt mới nghỉ ngơi. Con cảm thấy thật may mắn khi được làm con gái của mẹ. Con nghĩ, từ khi hiểu được ý nghĩa của ngày này con đã làm được gì cho mẹ.

Cấp 1 con lon ton đi theo mẹ đến thăm và chúc mừng cô giáo chủ nhiệm,chúc cô những điều tốt đẹp nhất… Tối về mẹ than vãn về tiền tiêu tháng này.

Cấp 2, con xin mẹ 50.000 để góp tiền mua quà cho cô giáo, tự tay gấp những tấm thiệp rồi tặng cho bạn bè.

Con chưa lần nào chúc mẹ một câu tốt lành…

Không phải con không yêu mẹ, cũng không phải con không nghĩ đến mẹ …..Mà là con không biết phải nói với mẹ những gì. Có những lần con tự tay gấp những món quà nhỏ, hay tặng mẹ bài thơ nhưng con lại sợ mẹ không thích và thế là con lại cất đi… Con chỉ biết khóc cùng mẹ những lúc mẹ buồn, tranh thủ giúp mẹ những việc nhỏ nhặt…..Con lại nhớ lại khi con còn nhỏ. Những ngày non nớt cần sự chăm sóc của mẹ thì con lại phải sống xa mẹ. Khi con được nửa tuổi, gạt bỏ những giọt nước mắt, mẹ phải đi làm việc ở nước ngoài xa xôi. Con vẫn luôn tưởng tượng mẹ là người dịu dàng, xinh đẹp biết bao… Mãi cho tới khi đến tuổi con cắp sách tới trường, con mới nhìn thấy mẹ lần đầu tiên. Mẹ không xinh đẹp như búp bê Babier của con, nhưng mẹ dịu dàng, nhân hậu hơn tất cả những nhân vật hoạt hình con thích xem. Con chỉ nhớ rằng, lúc ấy con đã thấy mẹ mỉm cười thật đẹp…!

Mẹ yêu! trong cuộc sống này, con đã không ít lần bắt gặp những câu nói "Anh yêu em"," Tôi yêu bạn" nhưng thật khó để nói câu "Con yêu mẹ". Con chưa từng nói ra lời ấy, ngay lúc này đây con muốn nói rằng:

Con yêu mẹ! Yêu mẹ rất nhiều! Mẹ sẽ luôn ở bên con nhé! 20-10 này con chúc mẹ những điều tốt đẹp nhất

1
0
Nguyễn Minh Vũ
14/10/2020 19:20:18
+3đ tặng

Mẹ kính yêu..!

Giờ này mẹ đã ngủ....

Con viết cho mẹ khi con đang say. Hôm nay con uống 2 cốc bia mẹ ạ. Con say. Con khóc.

Ngày 20/10 là gì hả mẹ? Với mẹ chỉ giản đơn là 1 ngày bình thường thôi nhỉ.

Con khóc. Và con nghĩ về mẹ. Từ khi con hiểu được 20/10 là gì? Con đã làm được những gì cho mẹ.

Ngày cấp 1 con xin mẹ 2.000 đồng để đóng tiền mua hoa cho cô giáo chủ nhiệm. Đi học về thấy mẹ đang bán những tạ than đen nhẻm, cái cân phải luồn đòn gánh vào vì chưa có cân bàn... vai phải mẹ thường đau mỗi tối.

Ngày cấp 2 con xin mẹ 10.000 đồng để ngoài tiền mua hoa cho cô, còn mua thiếp hí hoáy cả đêm tô vẽ, tặng những người bạn con yêu thương. Mẹ nằm trên giường vắt tay lên trán: "Tháng này bố mày chắc không được nghỉ phép"...

Ngày cấp 3 con xin mẹ 50.000 đồng, để cùng các bạn trong lớp cắm trại và liên hoan tới tối muộn mới về. Mẹ đã lau sạch sẽ nhà cửa, mâm cơm tối vẫn còn để gọn gàng thức ăn cho riêng con. 2 thằng em chành chọe nhau mệt rồi lại ôm nhau ngủ...

Đại học. Con là cán bộ lớp, con chúc mừng nhiều người lắm, bạn bè, cô giáo, những cô bác con quen...những ngôn từ dí dỏm và đặc biệt dành riêng từng người. Mẹ điện thoại lên và nói những điều như ngày nào cũng điện để nói: " Đi ngủ nhớ mắc màn, tối nhớ cài cửa thật kỹ, ngủ sớm đi".

Nhưng...mẹ biết không, con luôn nghĩ tới mẹ đầu tiên. Con luôn thế. Ngày bé, có lần con làm tặng mẹ bài thơ nhưng không dám đưa, có lần mua hoa tặng mẹ rồi lại đưa cho đứa bạn về... cắm. Có lẽ do mình ở quê mẹ nhỉ? Ở quê những bà mẹ đầu tắt mặt tối, chẳng chồng con nào tổ chức ngày của mẹ.

Con lên thành phố

Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Họ mặc váy và đi dép cao. Họ bước những bước đi uốn dẻo nhẹ nhàng lịch lãm, không vội vã, tất bật như mẹ. 8h tối họ trang điểm và đi cafe, mẹ cơm nước, giặt giũ và mắc màn cho chúng con ngủ.

Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Họ nói về khiêu vũ, về những chuyến công tác đi mệt lử nhưng biết nơi này, nơi kia, biết món này món kia. Còn mẹ của con, khi con điện thoại về hỏi: Mẹ ơi con ghẹ là con gì mẹ nhỉ? có người nói với con là con ghẹ ăn ngon. Mẹ trả lời: "Mẹ cũng không rõ lắm, hình như nó giống con hến, con ngao"...Và khi con được biết về con ghẹ. Con khóc.

Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Chồng họ chở đi siêu thị mỗi tuần, và đi mua cho những bộ quần áo đẹp. Vậy mà những lúc chán chồng, họ đi ra phố phường với đám bạn, và vào vũ trường, vào cafe. Còn mẹ, mẹ khóc mỗi khi bố làm mẹ buồn. Và mẹ nói với chúng con: "Chỉ mẹ được nói bố, chúng mày là con dù bố mẹ có sai đến thế nào cũng không có quyền nói...".

Mẹ của con. Lúc này con nhớ về tuổi thơ con. Quãng đời con trải qua bên mẹ. Chúng con luôn có mẹ ở bên. Và bố cũng thế, bố gọi điện thoại mỗi ngày mẹ nhỉ, và bố gặp lần lượt từ mẹ tới 3 đứa con... Bố mỗi tháng về 1 lần. Chúng con lớn lên, đứa nào cũng sáng sủa khôn ngoan, ai cũng khen mẹ thật giỏi, bố thật may vì có mẹ... Bố con cũng là một người đàn ông tuyệt vời phải không mẹ. Dẫu đôi lúc bố làm mẹ buồn, nhưng con người có ai hoàn hảo đâu? Con cũng thấy xấu hổ lắm, khi con, khi em con, chẳng ngoan như những gì mẹ đã chờ mong.

Mẹ! Mẹ ngủ đi, đừng thức nữa, sao giấc ngủ mẹ chẳng sâu thế. Sao sau 1 đêm mắt mẹ càng quầng? Sao mẹ hay ốm đau?

Mẹ! Con yêu mẹ. Con yêu mẹ. Và con sẽ sống thật tốt như những gì bà ngoại đã dạy mẹ để mẹ dạy con. "Sống không quỵ lụy ai, không hài lòng và không giả dối".

Con đã lớn khôn, con đã trưởng thành, nhưng những tối rúc đầu vào nách mẹ mà ngủ vùi, tới sáng vẫn dang chân tay trên giường ngon giấc...còn mẹ đã nấu xong bữa sáng. Con bỗng thấy mình như một công chúa nhỏ, thấy con là người hạnh phúc nhất thế gian, vì tất cả những gì bố mẹ dành cho chị em con, là những điều con không mong gì hơn thế nữa.

Đêm nay con chúc mẹ ngủ ngon, và bố ở nơi xa sẽ luôn mơ về mẹ!

0
0
phương anh
14/10/2020 19:20:57
nguyễn minh vũ ; cái bước thư này quen quen 
1
0
Hà Minh Đức
14/10/2020 19:21:13
+1đ tặng

Con viết những lời này trong lúc mẹ đang ngủ. Sao đang ngủ mà mẹ cũng nhăn mặt rầu rĩ như vậy? Mẹ ngủ không ngon à? Cũng đúng, mẹ đã bao giờ hết lo lắng cho con, cho em con mà chìm sâu vào giấc ngủ đâu!

Hôm nay là ngày gì hở mẹ? 20-10 là ngày bình thường đối với mẹ thôi. Một ngày tôn vinh vẻ đẹp đáng quý của người phụ nữ nhưng cũng chẳng khác những ngày khác là bao. Con biết vào ngày này mẹ vẫn cứ dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi tiếp tục công việc đang dở dang đến tối mịt mới nghỉ ngơi. Con cảm thấy thật may mắn khi được làm con gái của mẹ. Con nghĩ, từ khi hiểu được ý nghĩa của ngày này con đã làm được gì cho mẹ.

Cấp 1 con lon ton đi theo mẹ đến thăm và chúc mừng cô giáo chủ nhiệm,chúc cô những điều tốt đẹp nhất… Tối về mẹ than vãn về tiền tiêu tháng này.

Cấp 2, con xin mẹ 50.000 để góp tiền mua quà cho cô giáo, tự tay gấp những tấm thiệp rồi tặng cho bạn bè.

Con chưa lần nào chúc mẹ một câu tốt lành…

Không phải con không yêu mẹ, cũng không phải con không nghĩ đến mẹ …..Mà là con không biết phải nói với mẹ những gì. Có những lần con tự tay gấp những món quà nhỏ, hay tặng mẹ bài thơ nhưng con lại sợ mẹ không thích và thế là con lại cất đi… Con chỉ biết khóc cùng mẹ những lúc mẹ buồn, tranh thủ giúp mẹ những việc nhỏ nhặt…..Con lại nhớ lại khi con còn nhỏ. Những ngày non nớt cần sự chăm sóc của mẹ thì con lại phải sống xa mẹ. Khi con được nửa tuổi, gạt bỏ những giọt nước mắt, mẹ phải đi làm việc ở nước ngoài xa xôi. Con vẫn luôn tưởng tượng mẹ là người dịu dàng, xinh đẹp biết bao… Mãi cho tới khi đến tuổi con cắp sách tới trường, con mới nhìn thấy mẹ lần đầu tiên. Mẹ không xinh đẹp như búp bê Barbie của con, nhưng mẹ dịu dàng, nhân hậu hơn tất cả những nhân vật hoạt hình con thích xem. Con chỉ nhớ rằng, lúc ấy con đã thấy mẹ mỉm cười thật đẹp…!

Mẹ yêu! trong cuộc sống này, con đã không ít lần bắt gặp những câu nói "Anh yêu em"," Tôi yêu bạn" nhưng thật khó để nói câu "Con yêu mẹ". Con chưa từng nói ra lời ấy, ngay lúc này đây con muốn nói rằng:

Con yêu mẹ! Yêu mẹ rất nhiều! Mẹ sẽ luôn ở bên con nhé! 20-10 này con chúc mẹ những điều tốt đẹp nhất!

1
0
Hà Minh Đức
14/10/2020 19:22:02

Mẹ yêu quý, ngày 20/10 cho mẹ, cho con, cho tất cả phụ nữ Việt Nam lại đến.

Nhưng dịp lễ năm nay khác nhiều với trước quá mẹ ạ, bởi lần đầu tiên con xa mẹ đến sống, học tập nơi đô thành. Giờ con đã là tân sinh viên.

Nhanh thật mẹ nhỉ, 18 mùa xuân đã qua đi kể từ ngày mẹ bế con đỏ hỏn, oe oe tiếng khóc đầu đời. Ngày đó, bố đi làm việc ở Tây Nguyên, cả năm về dăm ba lần, một tay mẹ chăm chút cho ba đứa con thơ. Chị em con lúc đó còn nhỏ lắm, chẳng đủ khôn để hiểu thế nào là thiếu tình cha, bởi tình cảm mẹ đã bao la quá.

Mẹ, từ một kế toán phải theo tục lệ tự ngàn đời “xuất giá tòng phu” để về quê làm ruộng. Thương mẹ lắm, chuyện đồng áng, mẹ biết gì đâu. Con nhớ có chiều đông, ba chị em ngồi nhà ngóng mẹ. Căn buồng nhỏ của mẹ con mình sao thấy lạnh đến thế. 5 giờ, 6 giờ rồi 6h30 vẫn chưa thấy bóng mẹ thân yêu. Con khóc, chị dỗ dành "mẹ sắp về rồi đó. Chắc mẹ cuốc ruộng xong, cố vớt ít bèo về nấu cám cho lợn". Và từ đó con ghét lợn.7 giờ mẹ về. Chiếc quần xanh công nhân rộng thùng thình mẹ mặc, nước liên miên nhỏ xuống. Con vỡ òa trong tiếng khóc, ôm chầm chân mẹ: “Mẹ ơi!!!.. Đói!”.

Nghĩ lại ngày đó thương quá mẹ nhỉ. Từ việc cuốc đất, cấy lúa, trồng rau, mẹ phải nhờ người ta chỉ dạy. Ba đứa con nhỏ, sàn sàn tuổi nhau chẳng giúp mẹ được nhiều. Chị gái lớn, hơn 1 tuổi theo mẹ ra đồng tát nước. Người bé tẹo và mỏng manh cứ bị chiếc gầu nước lôi đi lôi lại. Những lần ấy, cô chú đi qua, thương tình đều xuống tát nước thay cho chị.

Quê mình nghèo thật và vẫn còn nhiều những hủ tục “trọng nam khinh nữ”, “chị dâu, em chồng” khiến mẹ chật vật, mang tội “dâu trưởng không sinh được con trai nối dõi tông đường”. Con biết, không chỉ gia đình mình mà nhiều nhà cũng thế. Bọn trẻ chúng con hay kể chuyện cho nhau nghe mà.

Bao năm trời mẹ ở bên chăm lo cho ba đứa chúng con. Bốn mươi tuổi, mái tóc mẹ đã bạc phơ. Người ta bảo là do xấu máu. Nhưng con không nghĩ thế, có lẽ bởi mẹ vất vả nhiều rồi.

Ở tuổi 50, căn bệnh thoái hóa đốt sống lưng kiến mẹ đi lại vất vả. Nhưng mẹ vẫn đi cấy, vẫn gặt, vẫn thồ lúa về nhà. Sông cạn nước, mẹ vẫn lụi hụi gánh từng gánh nặng nước tưới cho đám rau mới trồng. Mùa đông sắp đến rồi, đôi bàn chân và tay mẹ lại chuẩn bị buốt bởi nứt nẻ do lội bùn, đất nhiều. Mỗi lần mẹ đùa, xoa tay lên má, con lại giãy nảy vì “rát quá mẹ ơi!”.

Mẹ thật hay cười, luôn luôn vui vẻ. Chính điều đó khiến con nhìn cuộc đời vẫn thấy đẹp tươi.

Sáng nay đi học, con thấy họ bán nhiều hoa lắm mẹ ạ. Ở quê mình, dịp tết chắc cũng chẳng nhiều hoa đến vậy. Nào hồng, nào đồng tiền, hoa lan… những bó thật to, đẹp lắm. Dừng xe, con chỉ hỏi mua một cành hồng nhỏ, nhưng… 20k cho bông hồng đó. Con nhớ, bữa cơm nhà mình 5 người cũng chỉ tầm ấy tiền nên đành quay xe đi. Thế mà, mẹ ơi, những xe rác sáng nay sao lại nhiều bó hoa còn tươi và đẹp đến thế. Tiếc thật!

Thôi thì, lại như mọi năm, con làm thiệp tặng mẹ vậy. Thiệp vừa xinh, rẻ tiền mà lại do con tự tay làm. Vẫn ý nghĩa hơn mẹ nhỉ!!!

À, mẹ ơi! Con thương đứa bạn giường bên quá. Mấy đêm nay nó cứ khóc suốt. Quê nó miền Trung đang lũ lụt lớn lắm. Nó cứ thút thít, không biết tình hình nhà mình ra sao, vì đâu liên lạc được cho bố mẹ, nhà nó chưa có điện thoại mẹ ạ. Họ còn khổ hơn mình mẹ nhỉ.

Con dỗ dành nó viết thư gửi về, nó nghe liền, làm theo tắp lự. Thư của con, chắc ngày mai sẽ ở trên tay mẹ thôi, nhưng thư nó viết… biết bao giờ gia đình nhận được?

Mẹ à! Những giọt mồ hôi, nước mắt mặn mòi, nụ cười của mẹ đã dẫn bước con đi trên cuộc đời này, để con khôn lớn thành người...

Con muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều!". Chúc mẹ 20/10 này thật vui! Giữ sức khỏe mẹ nhé. Con sẽ sớm về quê để rúc trong tay mẹ ngủ thật yên bình.

1
0
Trân :v
14/10/2020 19:29:02
Mẹ yêu quý của con! Thế là một mùa thu và cả trong ngày lễ đầy ấm áp yêu thương này, con phải xa mẹ.
 
Con rất muốn bên mẹ để được chia sẻ, yêu thương và trực tiếp nói lời cảm ơn từ đáy lòng con dành cho mẹ. Mẹ ạ! Con xin cảm ơn mẹ đã sinh ra con trên cuộc đời này để được sống, được nếm trải những gì thuộc về con người. Cảm ơn mẹ đã vất vả nuôi con khôn lớn nên người. Mẹ đã bên con lúc con vui, con buồn và chia sẻ với con như một người bạn trong lúc con cần.
 
Mẹ đã hy sinh tất cả để con trưởng thành và có những phẩm chất đáng quý của người phụ nữ giống mẹ: luôn đảm đang, lao động vất vả, quan tâm và chia sẻ cùng con. Con xin lỗi mẹ vì đã có lúc làm mẹ buồn, mẹ khóc và đã lấy từ mẹ quá nhiều sự hy sinh để mái đầu xanh của mẹ ngày nào đã bạc, đôi mắt xa xăm, bàn tay gầy guộc... Con thấy mình có lỗi lắm nhưng chưa đủ lớn để bù đắp lại cho mẹ. Con chỉ mong thời gian giúp con khôn lớn đúng với mong mỏi của mẹ và sẽ thật cố gắng để không phụ lòng yêu thương vô bờ bến của mẹ!.
 
Trong mỗi chúng ta, rồi ai cũng sẽ làm vợ, làm mẹ, sẽ có những giây phút hạnh phúc từ gia đình, từ con cái, có lúc phải buồn lòng vì những điều phiền muộn trong cuộc sống. Con chưa đủ khôn lớn, chưa được trải qua những tháng ngày vất vả của người mẹ, người vợ. Nhưng con phần nào hiểu được nỗi niềm, hiểu được những lo toan, bộn bề của cuộc sống mà mẹ phải trải qua để con được ngày hôm nay.
 
Những lúc phiền muộn trong cuộc sống, con luôn muốn tìm về nơi bình yên của lòng mẹ để được nũng nịu, được vỗ về. Vì thế, hơn bao giờ hết, con muốn nó: "Con yêu mẹ thật nhiều. Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ để suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con".
 
Cảm nhận về bức thư: Mẹ vẫn thế, luôn thầm lặng hy sinh nhưng phải tới lúc trưởng thành rồi con mới nhận ra tình yêu vô bến bờ đó. Với mỗi người, định nghĩa về 2 chữ "hạnh phúc" chẳng thể giống nhau nhưng có 1 điều chắc chắn rằng, tất cả chúng ta đều hạnh phúc nếu có mẹ. Mẹ là người phụ nữ sẵn sàng hy sinh mọi thứ trên cuộc đời này và luôn dành cho ta những gì tốt đẹp nhất.
 
Mẹ luôn cố gắng mở đường dẫn lối và trở thành động lực cho chúng ta. Mẹ hy sinh tất cả vì con, bỏ qua tất cả những lỗi lầm của con. Không có cách nào để đền đáp những gì mẹ làm cho chúng ta. Tất cả những gì mà ta có thể làm là cố gắng giúp cho mẹ những gì mẹ cần, đó là thời gian, tình yêu và sự tôn trọng.
0
0
Truong Nam Anh
14/10/2020 19:36:45

Mẹ kính yêu..!

Giờ này mẹ đã ngủ....

Con viết cho mẹ khi con đang say. Hôm nay con uống 2 cốc bia mẹ ạ. Con say. Con khóc.

Ngày 20/10 là gì hả mẹ? Với mẹ chỉ giản đơn là 1 ngày bình thường thôi nhỉ.
 

Ngày cấp 1 con xin mẹ 2.000 đồng để đóng tiền mua hoa cho cô giáo chủ nhiệm. Đi học về thấy mẹ đang bán những tạ than đen nhẻm, cái cân phải luồn đòn gánh vào vì chưa có cân bàn... vai phải mẹ thường đau mỗi tối.

Ngày cấp 2 con xin mẹ 10.000 đồng để ngoài tiền mua hoa cho cô, còn mua thiếp hí hoáy cả đêm tô vẽ, tặng những người bạn con yêu thương. Mẹ nằm trên giường vắt tay lên trán: "Tháng này bố mày chắc không được nghỉ phép"...

Ngày cấp 3 con xin mẹ 50.000 đồng, để cùng các bạn trong lớp cắm trại và liên hoan tới tối muộn mới về. Mẹ đã lau sạch sẽ nhà cửa, mâm cơm tối vẫn còn để gọn gàng thức ăn cho riêng con. 2 thằng em chành chọe nhau mệt rồi lại ôm nhau ngủ...

Đại học. Con là cán bộ lớp, con chúc mừng nhiều người lắm, bạn bè, cô giáo, những cô bác con quen...những ngôn từ dí dỏm và đặc biệt dành riêng từng người. Mẹ điện thoại lên và nói những điều như ngày nào cũng điện để nói: " Đi ngủ nhớ mắc màn, tối nhớ cài cửa thật kỹ, ngủ sớm đi"

Nhưng...mẹ biết không, con luôn nghĩ tới mẹ đầu tiên. Con luôn thế. Ngày bé, có lần con làm tặng mẹ bài thơ nhưng không dám đưa, có lần mua hoa tặng mẹ rồi lại đưa cho đứa bạn về... cắm. Có lẽ do mình ở quê mẹ nhỉ? Ở quê những bà mẹ đầu tắt mặt tối, chẳng chồng con nào tổ chức ngày của mẹ.

Con lên thành phố

Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Họ mặc váy và đi dép cao. Họ bước những bước đi uốn dẻo nhẹ nhàng lịch lãm, không vội vã, tất bật như mẹ. 8h tối họ trang điểm và đi cafe, mẹ cơm nước, giặt giũ và mắc màn cho chúng con ngủ.

Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Họ nói về khiêu vũ, về những chuyến công tác đi mệt lử nhưng biết nơi này, nơi kia, biết món này món kia. Còn mẹ của con, khi con điện thoại về hỏi: Mẹ ơi con ghẹ là con gì mẹ nhỉ? có người nói với con là con ghẹ ăn ngon. Mẹ trả lời: "Mẹ cũng không rõ lắm, hình như nó giống con hến, con ngao"...Và khi con được biết về con ghẹ. Con khóc.

Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Chồng họ chở đi siêu thị mỗi tuần, và đi mua cho những bộ quần áo đẹp. Vậy mà những lúc chán chồng, họ đi ra phố phường với đám bạn, và vào vũ trường, vào cafe. Còn mẹ, mẹ khóc mỗi khi bố làm mẹ buồn. Và mẹ nói với chúng con: "Chỉ mẹ được nói bố, chúng mày là con dù bố mẹ có sai đến thế nào cũng không có quyền nói...".

Mẹ của con. Lúc này con nhớ về tuổi thơ con. Quãng đời con trải qua bên mẹ. Chúng con luôn có mẹ ở bên. Và bố cũng thế, bố gọi điện thoại mỗi ngày mẹ nhỉ, và bố gặp lần lượt từ mẹ tới 3 đứa con... Bố mỗi tháng về 1 lần. Chúng con lớn lên, đứa nào cũng sáng sủa khôn ngoan, ai cũng khen mẹ thật giỏi, bố thật may vì có mẹ... Bố con cũng là một người đàn ông tuyệt vời phải không mẹ. Dẫu đôi lúc bố làm mẹ buồn, nhưng con người có ai hoàn hảo đâu? Con cũng thấy xấu hổ lắm, khi con, khi em con, chẳng ngoan như những gì mẹ đã chờ mong.

Mẹ! Mẹ ngủ đi, đừng thức nữa, sao giấc ngủ mẹ chẳng sâu thế. Sao sau 1 đêm mắt mẹ càng quầng? Sao mẹ hay ốm đau?

Mẹ! Con yêu mẹ. Con yêu mẹ. Và con sẽ sống thật tốt như những gì bà ngoại đã dạy mẹ để mẹ dạy con. "Sống không quỵ lụy ai, không hài lòng và không giả dối".

Con đã lớn khôn, con đã trưởng thành, nhưng những tối rúc đầu vào nách mẹ mà ngủ vùi, tới sáng vẫn dang chân tay trên giường ngon giấc...còn mẹ đã nấu xong bữa sáng. Con bỗng thấy mình như một công chúa nhỏ, thấy con là người hạnh phúc nhất thế gian, vì tất cả những gì bố mẹ dành cho chị em con, là những điều con không mong gì hơn thế nữa.

Đêm nay con chúc mẹ ngủ ngon, và bố ở nơi xa sẽ luôn mơ về mẹ!

0
0
phương anh
14/10/2020 19:38:01
ủa sao ai cx chọn bài này thế 
1
0
Dream
14/10/2020 20:15:40

Mẹ kính yêu..!

Giờ này mẹ đã ngủ....

Con viết cho mẹ khi con đang say. Hôm nay con uống 2 cốc bia mẹ ạ. Con say. Con khóc.

Ngày 20/10 là gì hả mẹ? Với mẹ chỉ giản đơn là 1 ngày bình thường thôi nhỉ.

Con khóc. Và con nghĩ về mẹ. Từ khi con hiểu được 20/10 là gì? Con đã làm được những gì cho mẹ.

Ngày cấp 1 con xin mẹ 2.000 đồng để đóng tiền mua hoa cho cô giáo chủ nhiệm. Đi học về thấy mẹ đang bán những tạ than đen nhẻm, cái cân phải luồn đòn gánh vào vì chưa có cân bàn... vai phải mẹ thường đau mỗi tối.

Ngày cấp 2 con xin mẹ 10.000 đồng để ngoài tiền mua hoa cho cô, còn mua thiếp hí hoáy cả đêm tô vẽ, tặng những người bạn con yêu thương. Mẹ nằm trên giường vắt tay lên trán: "Tháng này bố mày chắc không được nghỉ phép"...

Ngày cấp 3 con xin mẹ 50.000 đồng, để cùng các bạn trong lớp cắm trại và liên hoan tới tối muộn mới về. Mẹ đã lau sạch sẽ nhà cửa, mâm cơm tối vẫn còn để gọn gàng thức ăn cho riêng con. 2 thằng em chành chọe nhau mệt rồi lại ôm nhau ngủ...

Đại học. Con là cán bộ lớp, con chúc mừng nhiều người lắm, bạn bè, cô giáo, những cô bác con quen...những ngôn từ dí dỏm và đặc biệt dành riêng từng người. Mẹ điện thoại lên và nói những điều như ngày nào cũng điện để nói: " Đi ngủ nhớ mắc màn, tối nhớ cài cửa thật kỹ, ngủ sớm đi".

Nhưng...mẹ biết không, con luôn nghĩ tới mẹ đầu tiên. Con luôn thế. Ngày bé, có lần con làm tặng mẹ bài thơ nhưng không dám đưa, có lần mua hoa tặng mẹ rồi lại đưa cho đứa bạn về... cắm. Có lẽ do mình ở quê mẹ nhỉ? Ở quê những bà mẹ đầu tắt mặt tối, chẳng chồng con nào tổ chức ngày của mẹ.

Con lên thành phố

Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Họ mặc váy và đi dép cao. Họ bước những bước đi uốn dẻo nhẹ nhàng lịch lãm, không vội vã, tất bật như mẹ. 8h tối họ trang điểm và đi cafe, mẹ cơm nước, giặt giũ và mắc màn cho chúng con ngủ.

Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Họ nói về khiêu vũ, về những chuyến công tác đi mệt lử nhưng biết nơi này, nơi kia, biết món này món kia. Còn mẹ của con, khi con điện thoại về hỏi: Mẹ ơi con ghẹ là con gì mẹ nhỉ? có người nói với con là con ghẹ ăn ngon. Mẹ trả lời: "Mẹ cũng không rõ lắm, hình như nó giống con hến, con ngao"...Và khi con được biết về con ghẹ. Con khóc.

Con gặp những người đàn bà ngang tuổi mẹ. Chồng họ chở đi siêu thị mỗi tuần, và đi mua cho những bộ quần áo đẹp. Vậy mà những lúc chán chồng, họ đi ra phố phường với đám bạn, và vào vũ trường, vào cafe. Còn mẹ, mẹ khóc mỗi khi bố làm mẹ buồn. Và mẹ nói với chúng con: "Chỉ mẹ được nói bố, chúng mày là con dù bố mẹ có sai đến thế nào cũng không có quyền nói...".

Mẹ của con. Lúc này con nhớ về tuổi thơ con. Quãng đời con trải qua bên mẹ. Chúng con luôn có mẹ ở bên. Và bố cũng thế, bố gọi điện thoại mỗi ngày mẹ nhỉ, và bố gặp lần lượt từ mẹ tới 3 đứa con... Bố mỗi tháng về 1 lần. Chúng con lớn lên, đứa nào cũng sáng sủa khôn ngoan, ai cũng khen mẹ thật giỏi, bố thật may vì có mẹ... Bố con cũng là một người đàn ông tuyệt vời phải không mẹ. Dẫu đôi lúc bố làm mẹ buồn, nhưng con người có ai hoàn hảo đâu? Con cũng thấy xấu hổ lắm, khi con, khi em con, chẳng ngoan như những gì mẹ đã chờ mong.

Mẹ! Mẹ ngủ đi, đừng thức nữa, sao giấc ngủ mẹ chẳng sâu thế. Sao sau 1 đêm mắt mẹ càng quầng? Sao mẹ hay ốm đau?

Mẹ! Con yêu mẹ. Con yêu mẹ. Và con sẽ sống thật tốt như những gì bà ngoại đã dạy mẹ để mẹ dạy con. "Sống không quỵ lụy ai, không hài lòng và không giả dối".

Con đã lớn khôn, con đã trưởng thành, nhưng những tối rúc đầu vào nách mẹ mà ngủ vùi, tới sáng vẫn dang chân tay trên giường ngon giấc...còn mẹ đã nấu xong bữa sáng. Con bỗng thấy mình như một công chúa nhỏ, thấy con là người hạnh phúc nhất thế gian, vì tất cả những gì bố mẹ dành cho chị em con, là những điều con không mong gì hơn thế nữa.

Đêm nay con chúc mẹ ngủ ngon, và bố ở nơi xa sẽ luôn mơ về mẹ!

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×