Xào xạc, xào xạc... Vườn chuối nhà em mỗi khi có gió lại thủ thỉ, tâm tình như thế, lắng nghe thấy rất vui tai.
Những cây chuối trong vườn đã được mấy năm tuổi rồi. Những cây chuối mẹ, chuối con sống đùm bọc, hạnh phúc bên nhau. Nổi bật hơn cả là cây chuối mẹ cao lớn và trưởng thành. Thân cây mọc lên cao, thẳng và hơi vững. Lúc còn nhỏ, da nhẵn bóng, mịn màng mà mỗi khi áp má vào đó em thấy mát như da em bé. Cây chuối có rất nhiều bẹ. Từng bẹ lớn nhỏ bao bọc lẫn nhau. Nhưng đến khi đã lớn, những cái bẹ bên ngoài khô đi, và dần dần thay một cái áo mới. Lá chuối khá lớn và dài, có đường gân và cuống to nổi rõ, mỗi khi có gió thổi lá cây vẫy vẫy trông rất ngộ. Cây chuối vốn chỉ có chuối mẹ nên dân gian vẫn thường có câu:
"Chuối khoe rằng chuối đồng trinh.
Chuối ở một mình sao chuối có con"
Đó có lẽ là điều kì diệu mà tạo hoá ban tặng cho cây chuối mẹ. Trước khi "sinh con", chuối mẹ mang bên mình cái hoa chuối màu đỏ sậm treo lơ lửng. Nó phải nghiêng mình để đỡ những đứa con yêu dấu. Sau khi được nuôi dưỡng cẩn thận, những đứa con yêu dấu của chuối mẹ phát triển thành buồng chuối. Một buồng chuối có nhiều nải. Các nải có những quả xếp thành tầng đều ngay ngắn. Nhìn những quả chuối chín vàng mập mạp, thơm lựng mà thấy thật hấp dẫn.
Em rất yêu vườn chuối nhà em. Em sẽ giúp bố mẹ chăm sóc chúng để cây mau lớn.