dựa vào nội dung của đoạn trích kiều ở lầu ngưng bích hãy tưởng tượng trong giấc mơ được gặp với thúy kiều kể lại giấc mơ đó
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Cái nắng nhè nhè ,làn gió mơn man da thịt làm tôi chợt tỉnh cơn mê .Tôi cứ đi sâu , đi về phía trước ở nơi có ánh sáng li ti cuối con đường kia .Nơi đây là một nơi xa lạ ,hơi cũ kĩ và cổ ,giống như thời xa xưa ,.Xung quanh là cây là nước ,đẹp nhưng hiu quạng .Thế mà sao cứ cảm thấy quen quen ,a quen thật -là căn nhà nơi Kiều bị nhốt đây mà -Lầu Ngưng Bích
Tôi cứ ngơ ngác ,chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra .Sao mình lại ở đây ?chẳng hiểu gì cả ?kể là buổi tối đọc truyện kiều ,thâý xót xa cho nhân vật thúy kiều nên khóc và ngủ thiếp đi .Chẳng có lẽ...tôi đang trong mơ.Ôi !thật hoang đường ,nhưng đây là sự thật .Trước mặt tôi bây giờ là một bức tranh khung cảnh thật đẹp ,chẳng khác Nguyễn Du phác họa là bao.Cảnh non nước đẹp ,mang theo tâm hồn phiêu lãng ,từng làn sóng lăn tăn ,từng khóm cây rung rinh ...cái nắng chiều hoàng hồn như thắp lên vẻ u buồn .Cảnh vật có đẹp có thơ mộng trong mắt tôi ,nhưng có lẽ trong mắt kiều trên lầu kia giống như một vực thẳm .
Tôi nghĩ mình sẽ phải đối mặt với kiều .Có sự tò mò ,có sự hưng phấn nhưng tôi do dự ,không biết có lên bước lên lầu hay không ,thực sự là sợ hãi ,khi gặp trực tiếp như thế này .Cuối cùng tôi vẫn đi từng bước lên lầu .Mở cửa ra ,tiếng cửa kêu kèn kẹt nghe mà u buồn ,trong phòng chỉ có cái đèn dầu còn đâu đều chìm trog tôi .Tôi vẫn bước tiếp lên tầng hai ,vừa qua ngưỡng cửa đã thấy căn phòng đơn sơ .Chỉ có bàn uống trà ,vài cái ghế và chiếc giường ngủ .Nhưng đặc biệt là tôi thấy một người con gái -là kiều ư?Vẻ đẹp con gái ngày xưa thật đặc biêt,"nếu như kiều mà sống ở thế kỉ 21 chắc cũng là một hotgirl đấy" ,tôi thầm nghĩ.Đúng như tác giả viết "Làn thu thủy nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm liễu hơn kém xanh"
Làn da nàng trắng nõn ,với bộ lông mãy cong đen cùng điểm thêm làm môi đỏ ...trong nàng cứ như một viên ngọc đẹp -hoa có đẹp cũng chẳng thể so bì ,ngôn từu chang thể diễn tả hết .Phải trực tiếp nhìn thấy mới ngỡ ngàng làm sao .Vẽ đẹp thoát tục ,mĩ miều như thế ,song chẳng phải chịu khổ cực sao ...Kiều đã phát hiện ra tôi rồi ,nàng nhìn tôi đôi mắt trong veo không gợn sóng ,thế nhưng nó như có lực hút ..của sự u buồn ,cô đơn trong đó .Hình như tưởng tôi là người đưa cơm nên nàng chang lười phản ứng ,vẫn rõi đoi mắt ra ngoài xa kia .Kiêu không nói tôi cũng không nói ,cứ thế mà lẵng lẽ nhìn nàng .Chẳng biết sau bao lâu ,khi bóng đêm đã chìm xuong ,chỉ còn bóng 2 người dưới đèn dầu .Lúc này tồi mới hiểu được lời thơ của tác giả ,sống 1 mình như thế này quả thực quá đáng thương rồi .Giờ đây kiều mới nói:
-"Sao còn chưa đi?" Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng ,chẳng biết nàng đã trải qua những gì ?tôi tự hỏi .Im lặng chút ,tôi trả lời:
-"Tôi không phải người ở đây ,chỉ là vô tình mà bước vào trong thế giới này thôi ..Không cần đề phòng tôi"
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |