Bạc Liêu ở cực Nam đất nước, liền kề với Cà Mau. Từ thành phố Hồ Chí Minh, vượt sông Tiền Giang, qua sông Hậu Giang, du khách đi thẳng tới Bạc Liêu, một hành trình 280 km. Đó là một miền đất thoáng đãng, trù mật, với bao cảnh vật đáng vêu, với những con người tuyệt đẹp, chất phác, siêng năng, thẳng thắn và phóng thoáng, cởi mở.
Bạc Liêu ở cực Nam đất nước, liền kề với Cà Mau. Từ thành phố Hồ Chí Minh, vượt sông Tiền Giang, qua sông Hậu Giang, du khách đi thẳng tới Bạc Liêu, một hành trình 280 km. Đó là một miền đất thoáng đãng, trù mật, với bao cảnh vật đáng vêu, với những con người tuyệt đẹp, chất phác, siêng năng, thẳng thắn và phóng thoáng, cởi mở.
Bạc Liêu có diện tích tự nhiên 2520,6 km. Dân số khoảng 800.000 người, có 20 dân tộc, đông nhất là người Kinh. Các thế hệ người Kinh, người Hoa, người Khơ me,… đã chung vai sát cánh qua nhiều thế kỉ, lấn biển, đào kênh, khai phá ruộng đồng, đánh giặc giữ làng mới có một Bạc Liêu giàu đẹp như ngày nay.
Ai đã từng thăm thú Bạc Liêu một đôi lần chắc sẽ không bao giờ quên cảnh sắc hương vị nơi đây. Chùa Xiêm Cán ở Vĩnh Trạch Đồng, chùa Cái Giá ở xã Hưng Hội, huyện Vĩnh Lợi… lộng lẫy, uy nghi, với mái chùa uốn cong, gác chuông cao vút giữa trời xanh, với hàng trăm pho tượng thếp vàng tráng lệ.
Những ruộng muối vùng Kinh Tư bao la, muối trắng lấp lánh trong nắng chiều: những đụn muối trắng chạy dài như muôn ngàn gò đống nhấp nhô. Vườn chim Lập Điền có nhiều loại chim quý, hiếm, được nhắc đến trong sách Đỏ. Khu du lịch Phật Bà Nam Hải nổi tiếng linh thiêng… Nếu như nhãn lồng Hưng Yên là đặc sản của miền Bắc thì ở miền Nam Tổ quốc thân yêu nổi tiếng với vườn nhãn Bạc Liêu, trái tròn to, cùi dày trắng phau, ngọt ngào và thơm ngát. Đến thăm vườn nhãn, du khách còn được thưởng thức bánh xèo A Mật và nghe các tài tủe đổ câu vọng cổ nối tiếng: “ Ê..Ê Từ là từ phu tướng… "của cố nhạc sĩ Văn Cao Lầu. Ta hãy đến Phước Long và Hồng Dân thăm các làng nghề thủ công đan lát, dệt chiếu, làm nón… và đừng quên thường thức món bánh tầm bì hay bún bì ờ Ngạn Dừa, Hồng Dân.
Cảnh sắc và con người Bạc Liêu thật đáng yêu và đáng nhớ. Tiếng hát, tiếng hò của ai đó cất lên trên dòng kênh giữa màu xanh của rừng tràm, rừng đước như giăng mắc hồn du khách, lơ lửng đến mọi chân trời xa:
"Bớ chiếc ghe sau / chèo mau / anh đợi /
Qua khúc sông này / bờ bụi/ tối tăm "…
Kể về một miền đất, một miền quê đã để lại trong em nhiều ấn tượng – Bài làm 3
Tôi tỉnh dậy sau một giấc ngủ mê man, giấc ngủ ngon nhất mà tôi có thể tưởng tượng được khi qua đêm ở một túp lều, giữa bạt ngàn mây rừng.
Trong giấc mơ đó và cả hiện thực này – lần đầu tiên tôi hiểu thấu thế nào là sự choáng ngợp và niềm sung sướng run rẩy khi thấy mình chỉ là một dấu chấm nhỏ trước vẻ đẹp vô tận của đất nước. Chúng tôi đặt chân đến Quảng Bình, đi về những nơi được gọi là “Quê hương của Kong" với tâm thế của những người đi tìm về những điểm quay, những nơi đã xuất hiện trên màn ảnh rộng của Hollywood. Thế nhưng, chuyến đi nhanh chóng trở thành một chuyến đi của những đứa trẻ thành thị những tưởng rằng mình mạnh mẽ và tháo vát nhưng lại rụt rè bước từng bước mò mẫm vào thiên nhiên. Chuyến đi để nhận ra rằng, tuổi trẻ chúng ta cần nhiều hơn những khát khao khám phá, và dũng cảm dấn thân.Những ánh sáng đầu tiên của ngày mới đã xuất hiện. Núi rừng xung quanh tôi tĩnh lặng một cách tuyệt đối, chỉ duy nhất có tiếng nước của dòng sông trước mặt len lỏi trong không gian một cách dễ chịu và thanh bình. Chìm trong sự trong lành và bình yên này, hành trình gian nan đưa tôi và những người đồng hành của mình đến đây như chưa từng tồn tại, nó giống như một giấc mơ mà trong đó – tôi đã vượt qua được những giới hạn của chính bản thân mình. Những giới hạn mà tôi đã nghĩ, nếu biết trước những gì tôi đã trải qua ở đây – tôi phải dành hẳn 1 năm để tập luyện và lên kế hoạch mất.
Chuyến tàu đêm đưa chúng tôi đến ga Đồng Hới từ sáng sớm. Từ đây, chúng tôi sẽ di chuyển đến xã Tân Hoá, Quảng Bình. Bỏ lại một Hà Nội ẩm ướt khó chịu, Quảng Bình đón chúng tôi với nắng ấm. Tình cờ, thời gian đẹp nhất để bạn ghé thăm vùng đất vẫn còn nhiều bí ẩn này là từ tháng 3 đến tháng 5, trời không mưa và thời tiết thì không quá nóng.
Chúng tôi dành cả buổi sáng để tham quan và nhìn ngắm cuộc sống thanh bình của người dân địa phương. Xã Tân Hoá là nơi có hồ Yên Phú, nơi xuất hiện khá nhiều trong Kong: Skull Island. Khi đặt chân đến đây, tôi chưa xem bộ phim, thế nhưng bằng sự thán phục và ngây ngất trước vẻ bao la rộng lớn của nơi này, tôi chẳng thể mường tượng ra một nơi nào trên Trái Đất có thể hợp hơn để xuất hiện những đại cảnh phi thường ấy.
Đến đây rồi, chúng tôi mới được nghe một câu chuyện chưa thấy nhắc trên truyền thông. Để có được những thước phim chân thực tuyệt đối về một miền đất hoang sơ ẩn dật, đoàn làm phim đã thuê nơi này từ trước đấy 1 năm, làm việc riêng với từng hộ dân để họ không đưa trâu/ bò vào hồ, cỏ cây sẽ mọc tự nhiên và trở thành một bối cảnh tuyệt đẹp nhưng vẫn giữ nguyên vẻ hoang dã, tĩnh mịch.
Tôi sẽ không nói nhiều về những con số, về những địa danh hay lộ trình, tôi sẽ chia sẻ ngắn gọn chúng ở cuối. Tôi muốn nói nhiều hơn về những trải nghiệm của mình, về những cảm xúc riêng mà tôi tin rằng – bất cứ ai khi đặt chân đến đây, và bắt đầu cuộc hành trình này, dù ở bất cứ cấp độ nào (có tổng cộng 6 cấp độ thử thách và khó khăn cho những chuyến chinh phục hang động ở Quảng Bình) – đều sẽ trải qua, giống như tôi.
Ngay cả lúc này, khi tôi đang kể lại chuyến phiêu lưu của mình, trái tim tôi vẫn đập liên hồi khi tưởng tượng đến những con đường mòn xuyên rừng, những vực thẳm, những dòng sông cuộn chảy, và trên hết là vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên Việt Nam mình cứ trải dài ra trước mắt như một món quà tặng miễn phí, hào phóng và vô tư lự.
Khi ấy đã là khoảng 12h trưa, chúng tôi sau một chập chụp ảnh thoả thích ở hồ Yên Phú, đã bắt đầu hành trình của mình. Một hành trình đã giúp chúng tôi vượt qua cái giới hạn nhỏ bé của những đứa trẻ thị thành.