Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể về 1 việc em đã làm khiến bố mẹ vui lòng

Kể về 1 việc em đã làm khiến bố mẹ vui lòng 
 

2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
482
1
3
Kim Chi
12/11/2020 06:16:51
+5đ tặng

Tôi là thành viên của Tổ tình thương - lớp 8A. Sau Tết Trung thu, Tổ tình thương phải làm việc khẩn trương: phân loại, sắp xếp, đóng gói, tổng hợp tiền, sách vở, quần áo đưa lên Quận đoàn gửi cứu trợ đồng bào, học sinh ở sáu tỉnh miền Trung sau cơn bão số 9. Hầu như chiều nào tôi đi học về cũng muộn.

Bữa cơm tối thứ Bảy hôm ấy, trong không khí vui vẻ, ấm cúng của gia đình, mẹ hỏi tôi:

- Tết Trung thu đã qua rồi, sao mẹ thấy con gái bận bịu thế, hôm nào cũng tất bật, đi học sớm, về thì lại muộn thế?

Lúc nào mẹ cũng nhẹ nhàng, dịu dàng, dù cả những khi tôi mắc khuyết điểm. Lúc nào mẹ cũng mong các con được ăn ngon, mặc đẹp, học hành giỏi giang, hiếu thảo. Tôi và em Hải rất tự hào về mẹ, rất yêu mẹ. Lúc nào hai chị em cũng muốn làm cho mẹ vui lòng.

Tôi nhìn mẹ rồi nói:

- Mẹ ơi, con có lỗi chưa cho mẹ biết là hiện nay con tham gia vào Tổ tình thương của lớp, của trường. Tuần vừa qua, trường con tổ chức quyên góp ủng hộ học sinh, đồng bào sáu tỉnh miền Trung bị bão lũ. Mỗi học sinh tuỳ theo khả năng và lòng hảo tâm ủng hộ một, hai nghìn, mười nghìn, sách vở, quần áo... Lớp 8A của con đã quyên góp được 362.000 đồng, 216 quyển sách giáo khoa, 42 bộ quần áo. Số tiền toàn trường đã quyên góp là 12 triệu, bảy trăm sáu mươi chín nghìn đồng. Sách vở, quần áo quyên góp được nhiều lắm. Riêng con gái của mẹ đã ủng hộ hai chiếc áo, một cái quần và 12 nghìn đồng (tiền mẹ cho ăn sáng, con đã dành dụm lại). Các thầy, cô giáo trong trường đều nhiệt liệt tham gia, mẹ ạ. Báo Thiếu niên tiền phong cho biết có 193 người chết và mất tích, nhiều em nhỏ bị lũ cuốn trôi... Đau thảm lắm mẹ ạ!

Em Hải cũng nói:

- Trường Tiểu học Nguyễn Viết Xuân cũng quyên góp, mẹ ạ! Con cũng ủng hộ 5000 đồng đấy!

Nghe hai con nói, mẹ chớp chớp cặp mắt. Mẹ khẽ nói, như nói thầm:

- Ở cơ quan mẹ, mỗi cán bộ, công nhân viên cũng ủng hộ một ngày lương; Việc làm tốt đẹp của hai con thế mà hôm nay mẹ mới biết... Hai con thơm thảo lắm!

Em Hải nói xen vào:

- Một miếng khi đói bằng một gói khi no; lá lành đùm lá rách... Cô giáo con đã dạy thế mẹ ạ!

Mẹ ôm chặt đứa con trai bé bỏng vào lòng.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Suki
12/11/2020 07:41:40
+4đ tặng

Có một lần, tôi đã làm một việc khiến ba mẹ rất vui lòng. Cảm giác làm được tốt trong lòng thấy vui lắm, vì lúc ấy tôi mới học lớp bốn thôi.

    Hôm đó, một ngày chủ nhật, ánh nắng mặt trời trải khắp không gian chiếu lên những giọt sương còn đọng trên lá cỏ làm nó lung linh như những viên pha lê. Một ngày được nghỉ ngơi thư giãn sau một tuần học tập và làm việc vất vả của mọi người. “Một ngày rảnh rỗi mà không đi chơi thì thật là lãng phí thời gian” chỉ nghĩ thôi tôi thấy lâng lâng trong người. Tôi vừa đi ra phòng khách vừa hát “Một ngày mới nắng lên, ta đưa tay chào đón…là…la…lá…lá…la..” thì thấy ba mẹ lăng xăng làm chuyện gì đó, tôi tò mò hỏi “Ba mẹ đang làm gì vậy ạ?” “À! Ba mẹ chuẩn bị đi thăm bạn cũ, đã lâu rồi không còn gặp con à” ba tôi đáp. Mẹ nói với thêm vào “Hôm nay con trông nhà và giúp ba mẹ làm việc nhà nhé! Chiều ba mẹ về có quà cho con”. Nghe mẹ nói xong tôi cảm thấy cụt hứng, những dự định được đi chơi tan biến, chưa làm việc gì mà cảm thấy mệt mỏi. Trước giờ tôi có động tay, động chân vào mấy việc này đâu, có thời gian rảnh là đi chơi với đám bạn nên mệt mỏi là phải rồi.

    Ba mẹ tôi vừa ra khỏi nhà thì lũ bạn tôi chạy ùa vào “Linh ơi! Đi thôi!”, một đứa trong bọn la lên, tôi ngạc nhiên hỏi “Đi đâu?” “Mày không nhớ hôm nay là ngày gì à?” Ngân hỏi lại, nó nhìn cái mặt ngơ ngác của tôi và nói tiếp “Hôm nay là ngày sinh nhật Minh Thư lớp mình đấy” Tôi chợt nhớ ra và nói “Chút xíu nữa là quên mất, cảm ơn các bạn nha”. Tôi mời các bạn vào nhà và nói “Chờ tao một chút, đi thay quần áo”. Bước vào trong nhìn thấy nhà còn bề bộn, dơ bẩn tôi chợt nhớ lời mẹ dặn lúc nãy tôi nghĩ bụng “Chết rồi nhà cửa như thế này làm sao mà đi được, với lại buổi tiệc cũng sắp bắt đầu rồi”. Tôi đắn đo cân nhắc có nên đi hay không, nếu đi thì tất cả việc nhà mẹ giao mình không làm chắc mẹ buồn lắm và mẹ phải bắt tay vào dọn dẹp thì càng vất vã. Còn nếu tôi không đi sinh nhật thì Minh Thư sẽ giận và không chơi với tôi nữa, sinh nhật nó bốn năm mới tổ chức một lần vì nó sinh vào ngày 29/2. Tôi phải làm sao đây…? Một đứa ham chơi như tôi đây mà bỏ lỡ một cuộc vui như vầy thì thật là đáng tiếc. Suy nghĩ một hồi lâu, tôi quyết định ở nhà dọn dẹp nhà cửa. Chạy ra cửa nói với đám bạn là tôi không đi được và gửi lời xin lỗi đến Minh Thư. Có thể nó giận và không chơi với tôi thì cũng một thời gian ngắn thôi, thế nào rồi cũng quay lại, tính Thư trước giờ là như vậy.

    Tôi bắt tay vào công việc. Bắt đầu là phòng ngủ, sắp xếp lại mền, gối cho ngay ngắn, quét dọn phòng sạch sẽ, kéo rèm lên cho nắng sớm vào phòng. Tiếp đến phòng khách phải quét bụi trên tủ, bàn rửa bộ ấm chén uống trà của ba và lau sạch nền gạch. Bước xuống bếp thấy chén đũa ăn sáng còn ngổn ngang trên bàn, một thau đồ mẹ giặt chưa phơi, trên bếp còn bề bộn xoong nồi, tôi hít một hơi dài và bắt tay vào việc. Trước giờ tôi chưa làm việc này nhưng vừa làm vừa nhớ lại lời mẹ dạy, miệng ngân nga câu hát mà công việc đã xong lúc nào không hay. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy mồ hôi của mình chảy như suối vậy, cảm giác mệt mỏi xen lẫn niềm vui. Thành quả lao động của một cô bé luôn lười biếng, ỉ lại ba mẹ, nhiều lúc ba mẹ nói lắm mới giúp, bây giờ làm việc một cách tự giác và hoàn thành rất tốt công việc được giao, trong lòng thấy vui sướng làm sao! Hạnh phúc biết bao! Thật sung sướng khi mình đã chiến thắng bản thân để vượt lên chính mình.

    Khỏi phải nói, chiều đó ba mẹ về, vừa bước vào nhà đã vui cười ba khen “Con gái của ba rất ngoan, biết nghe lời ba mẹ, cảm ơn con rất nhiều” tôi bẽn lẽn “Dạ con đã lớn rồi phải không mẹ”. Mẹ nói “Con mẹ đã lớn rồi, quà của con đây này” vừa nói mẹ vừa lấy trong túi ra một con gấu bông xinh xinh tặng cho tôi “Cảm ơn ba mẹ, con thích lắm”. Mẹ làm cơm chiều thật ngon để đãi tôi vì thành quả lao động của một ngày “làm việc”.

    Sau ngày hôm đó tôi suy nghĩ nhiều về bản thân “Mình có thể làm được nhiều việc hơn thế nữa, tuổi nhỏ làm việc nhỏ tùy theo sức của mình”. Hoàn thành một việc tốt làm cho ba mẹ vừa lòng và mình cũng cảm thấy hạnh phúc nhân lên gấp bội. Về sau tôi làm được nhiều việc hơn, cố gắng giúp đỡ ba mẹ bớt cực nhọc sau những ngày làm việc vất vả. Hôm nay tôi chia sẻ cho các bạn một mốc son trong đời và là một kỷ niệm đẹp làm tôi nhớ mãi.

 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×