Hôm nay tôi lại được trở về quê nội, được bước chân trần trên cát trắng, được ngắm biển khơi mênh mông. Tôi đang được thưởng thức những giây phút diệu kì. Ngắm biển đêm xa xăm mờ ảo, chợt tôi nhận ra có một người con gái nằm trên bãi biển, đó là một nàng tiên cá xinh đẹp.
Cùng với những tiếng sóng biển dạt dào, nàng tiên cá dần dần hiện ra và trườn lên hẳn bờ cách chỗ tôi đứng không xa. Nàng rất thân thiện và tự nhiên chú không sợ sệt e dè như những nàng tiên cá mà tôi đã đọc trong những câu chuyện cổ tích. Nàng tiên của biển cả với dáng vẻ thật lạ lùng, đôi chân ấy lướt đi trên cát, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đến bên tôi trước đôi mắt ngạc nhiên xoe tròn của tôi.
– Sao nhìn chị giống như người cá vậy? Tôi ngơ ngác hỏi.
– Chị là nàng tiên cá.
Tôi có một phút lạnh cả sống lưng, không tin vào mắt mình. Bởi tôi đã đọc và xem nhiều câu chuyện, nhiều bộ phim về nàng tiên cá nhưng tôi không tin có nàng tiên cá tồn tại thật. Thật hay mơ, ảo tưởng hay hiện thực? Đầu óc tôi chợt bối rối, phân vân rồi tôi cảm thấy vui và hạnh phúc. Nàng tiên cá mà tôi hay gặp trong giấc mơ, người trong câu chuyện đã gắn bó cùng tôi suốt những năm tháng ấu thơ… giờ đây đang ở trước mặt tôi, thật đẹp và gần gũi. Mái tóc vàng óng như một dòng suối mềm mại ấy tôi mới chỉ tưởng tượng mà chưa thật nhìn thấy, cả đến vuốt nhẹ cũng ngoài sức tưởng tượng của tôi, ôi êm dịu mát lạnh và thân thương đến lạ.
Lúc đầu nhìn thấy tôi có chút hoang mang, nghĩ mình gặp phải quái vật, nhưng sau khi thấy thái độ của chị, tôi thấy nàng tiên cá cũng như con người, không có gì đáng sợ. Hai chi em ngồi cạnh nhau, tôi hỏi chị dủ mọi chuyện về cuộc sống của những người cá.