LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn cảm nghĩ về những niềm vui, nỗi buồn của em tại trường

viết bài văn cảm nghĩ về những niềm vui, nỗi buồn của em tại trường
(nhớ là tại trường nha!)

2 trả lời
Hỏi chi tiết
682
3
0
ulatr
07/01/2021 22:19:49
+5đ tặng

Tuổi thơ có lẽ là quãng thời gian tươi đẹp nhất của con người bởi ở đó có sự hồn nhiên ngây thơ hết mực trong sáng của mỗi chúng ta. Càng lớn lên cuộc sống chật hẹp có biết bao chuyện phải lo toan suy nghĩ thì chúng ta mới cảm thấy càng trân trọng biết bao những kỉ niệm hồi thơ ấu cho dù đó là buồn hay vui.

Tôi còn nhớ hồi trước hồi còn học lớp 2 tôi đã có một kỉ niệm khá sâu sắc đối với một cô bạn cùng lớp. Đấy cũng không biết là kỉ niệm vui hay buồn nhưng kỉ niệm đó đẫ để lại cho tôi rất nhiều những bài nhân sinh sâu sắc mà đến tận bây giờ tôi cũng thể nào có thể quên được kỉ niệm này cùng người bạn năm ấy. Hồi đó cứ cuối tuần là cô giáo châm vở chính tả. Cô thường cử con bé lớp trưởng đi kiểm tra giúp cô. Ngày hôm trước vì mải chơi quên không làm bài, sáng đến lớp thấy các bạn nhốn nháo tôi mới phát hiện ra là mình chưa viết bài. Tôi vội vàng nảy ra một suy nghĩ là nhờ cậy con bé lớp trưởng lấp liếm tội giúp mình. Nhưng  bực mình thay nhờ gẫy miệng mà nó cũng nói đi nói lại một câu: không được đâu! Lúc đó trong đầu chỉ nghĩ đến: “ sao con này đáng ghét thế không biết ”. Đến lúc kiểm tra vở y ằng tên tôi bị nêu lên là thiếu. Tôi rất ực mình với con bé lớp trưởng vì đã không giúp đỡ bạn bè làm tôi phải làm bản kiểm điểm. Vì muốn trả thù tranh thủ lúc nó ra ngoài tôi đã lén giấu cặp nó vào nhà vệ sinh. Chiều hôm đấy nó về muộn nhất trường vì tìm mãi mới tìm thấy cặp.Trên đường về tôi vừa nghĩ trong bụng vừa hả hê vì xả đuộc cơn tức. Sáng hôm sau đến lướp tôi thấy acr lớp rầm rộ bàn tán hỏi chuyện gì thì mới hay cả lớp đâng xôn xao ngạc nhiên vì lướp trưởng bị làm bản kiểm điểm. TRong khi nó học rất giỏi lại rất ngoan luôn được thầy cô giáo tuyên dương. Hỏi ra tội thì tôi được biết nhỏ lớp trưởng phải lfam bản kiểm điểm vì tội che giấu giúp bạn không gương mẫu. Lúc này tôi mới chợt nhận ra rằng hôm qua nhỏ lớp trưởng đã che giấu hộ mình nhưng cô đã phát hiện ra và mình đã làm liên hụy tới bạn. Bố mẹ của nhỏ lớp trưởng rất nghiêm khắc nghe bọn ở lớp kể tối qua nó bị bố mẹ đánh rất nhiều vì tội phải làm bản kiểm điểm, đi học về muộn so với mọi khi. Tôi thấy ân hận và day dứt rất nhiều, tôi đã gây ra hai tội lớn khiến người bạn đã hết mực giúp đỡ mình bị chịu tội oan. Tôi đã quyết định gặp trực tiếp nhỏ lớp trưởng để nói lời xin lỗi và tự hứa với lòng mình sẽ chịu trách nhiệm với chính bản thân mình để không gây phiền hà đến nngười khác, không để người khác phải chịu tổn thương vì những hành động thiếu suy nghĩa của mình.

Cuộc đời là một chuyến phiêu lưu dài, những nơi bạn đặt chân qua chính là nhà, và quá khứ cũng vậy. Thực tại mang nhiều lo toan, bộn bề, nhưng sâu thẳm trong trái tim là nơi cất giữ một góc nhỏ với tên gọi tuổi thơ, xoa dịu đi sự vội vã của nhịp sống hiện đại.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Thiên sơn tuyết liên
07/01/2021 22:29:54
+4đ tặng
Tháng năm học trò trôi đi êm ả
Háo hức đón hè, chờ đợi tiếng ve
Ta cũng biết bằng lăng máu tím
Và nghĩ rằng phượng vĩ khóc nhè

Thời gian qua chẳng nói với hàng me
Ta cũng vô tình lật từng trang vở
Khi hoa gạo hết thời rực rỡ
Ta chợt hiểu mình đánh mất thời gian
( Chia tay – Nguyễn Phương Linh)
Không biết hai khổ thơ trên đã đi vào tâm trí tôi tự lúc nào mà mỗi lần chứng kiến
học sinh lớp 10 nhập học tôi lại bang khuâng nhớ về mình của 2 năm trước đây. Cảm xúc của ai cũng vậy, khi đứng trước cánh cổng trường, ai cũng cảm thấy trăn trở, lo lắng cho những gì sắp đến.
, Chắc hẳn trong mỗi chúng ta, ai cũng sẽ có riêng cho mình những khoảnh khắc khó quên của cuộc đời. Và đối với tôi cũng vậy, những ngày tháng chia tay với mái trường cũ để bước vào ngôi trường mới – một cánh cửa mới của cuộc đời thật sự là giây phút khó quên.
Chia tay với chiếc khăn quàng đỏ, với ngôi trường THCS, ngưỡng cửa trường THPT đã đến, một cảm giác bồi hồi, mới lạ tràn về trong tôi: Tôi ngỡ như mình được trở về với những ngày đầu bước vào lớp 1, ngỡ như những ngày đầu bước vào cánh cổng trường THCS. Cái cảm giác ấy vẫn khó tả như ngày nào!
Tháng 8 - tháng giao mùa từ cuối hạ đến đầu thu - tháng mà những chùm phượng vĩ chỉ còn thưa thớt vài nhánh nở muộn và cũng là tháng đầu tiên tôi bước vào trường THPT với những bài học đầu tiên.
Cánh cửa THPT đã mở ra sau ba tháng hè ôn luyện. Nơi đây với tôi xa lạ hoàn toàn. Mọi thứ quả thật đều rất mới từ quang cảnh, ngôi trường và cả những con người: trường mới, bạn mới, thày cô mới, cách học mới và cả một môi trường mới, thế nhưng tất cả lại lưu lại cho tôi những kí ức đẹp về buổi đầu. Tôi sẽ phải thích nghi dần, làm quen dần vì ba năm ở đây gần như sẽ quyết định cuộc đời tôi. Đây sẽ là quãng đường thật sự gian nan thử thách.
Ngày đầu tiên đến trường đó là một ngày nắng ấm, khí trời dìu dịu êm ái, theo sự thông báo của nhà trường tôi đã chuẩn bị mọi thứ cần thiết. Nhưng trong lòng tôi vẫn cứ xôn xao một cảm xúc khó tả. Bởi trước mắt tôi lúc này là một khung trời mới.Trong những năm học trước, sau ba tháng hè nghỉ học, chúng tôi lại trở về mái trường thân quen với những hàng cây, ghế đá,… in đậm bao kỉ niệm của những lần nô đùa cùng bè bạn. Còn năm nay, tôi đã bước chân vào ngưỡng cửa trường THPT- một chân trời hoàn toàn mới lạ. Ngôi trường tôi học năm nay rất khang trang với không gian thoáng đãng. Từ cổng trường dẫn vào các dãy nhà ba tầng uy nghi là con đường trải bê tông nhẵn nhụi. Nào là hàng cây, cột cờ, phòng học,… thu vào tầm mắt tôi khiến lòng tôi dấy lên bao cảm xúc ngỡ ngàng và vui sướng.
Sau đó, chúng tôi được phân công về các lớp. Tôi thầm ước sao mình có thể học cùng với các bạn cũ. Nhưng trong lớp tôi hoàn toàn là những người bạn xa lạ. “Nhưng dần dần mình cũng sẽ quen với các bạn ấy thôi”- tôi tự an ủi mình như thế. Sau mấy phút bỡ ngỡ, tôi thấy cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp. Hình ảnh của cô làm tôi nhớ về cô giáo chủ nhiệm hồi lớp 9. Vẫn dàng người thon thả, đôi mắt hiền từ. Chính hình ảnh đó của cô đã làm cho tôi phần nào bớt đi sự lo lắng. Những lời đầu tiên cô nói là những lời dạy bảo ân cần về ý thức trách nhiềm đối với bản thân, với trường, với lớp trong học tập cũng như rèn luyện trong những năm học THPT. Đó là bài học đầu tiên tôi nhận được ở ngôi trường mới này.
Ấn tượng nhất trong lòng tôi là ngày khai giảng. Trong trang phục áo trắng quần sẫm màu, tôi ra dáng là một nữ sinh THPT thực sự. Tôi cảm thấy mình như người lớn hẳn lên. Tiếng trống trường do thày hiệu trưởng gióng lên như vội vã thúc giục chúng tôi học thật tốt. Tôi biết từ lúc đó tôi đã chính thức hòa nhập vào môi trường mới.
Trước đây khi còn nhỏ, tôi đã từng mơ ước được trở thành học sinh THPT, giờ đây ước mơ ấy đã thành hiện thực. Được mặc đồng phục mới mà trước đây tôi chưa từng mặc, ngồi gần những người bạn mới mà trướcđây tôi chưa từng quen và học những thày cô giáo mà bây giờ tôi mới biết đến. Khi giấc mơ bé nhỏ đã thành hiện thực thì trong tôi lại nhen nhóm, ấp ủ những ước mơ hoài bão lớn hơn( tốt nghiệp THPT, thi đỗ đại học …). Những cảm xúc khó tả lại trào dâng xen lẫn niềm vui nhưng hòa vào đó là nỗi nhớ. Vui vì tôi đã như trưởng thành hơn và biết thêm được nhiều điều mới mẻ từ những bài học mới, thày cô mới, những người bạn mới…. Những hình ảnh thày cũ, trường xưa cứ dâng trào trong tôi, và cả những lời khuyên, những lời chúc chân thành của mọi người dành cho tôi vào ngày thi THPT.
Nhưng thời gian có bao giờ dừng lại, nó sẽ lặng lẽ trôi, trôi mãi không bao giờ ngừng. Và tôi sẽ phải cố gắng để nắm giữ từng giây từng phút ấy. Phải biết tận dụng quãng thời gian 3 năm tuy ít ỏi nhưng vô cùng quan trọng để phấn đấu. Được học trong một ngôi trường THPT có bề dày truyền thống và thành tích, bản thân tôi có biết bao niềm vui sướng và tự hào xen lẫn cả nỗi lo lắng. Nhưng điều quan trọng đối với tôi lúc này là tôi hứa sẽ quyết tâm học tập và rèn luyện tốt sao cho xứng đáng với truyền thống của nhà trường.
Ngôi trường này- Trường THPT Trần Hưng Đạo- là nơi tôi chỉ “dừng chân” lại ba năm học- ba năm tuy không phải là quãng thời gian dài nhưng cũng đủ để chúng tôi lưu giữ những kỉ niệm đẹp về ngôi trường này, về những người bạn và thày cô nơi đây. Và có lẽ sẽ không bao giờ tôi quên được
những ngày này- những ngày đầu tiên tôi bước vào trường THPT Trần Hưng Đạo- những ngày giữa tháng 8 êm dịu.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư