Cảm nhận đoạn văn sau: “Tôi yêu Sài Gòn da diết. Tôi yêu trong nắng sớm, một thứ nắng ngọt ngào, vào buổi chiều lộng gió nhớ thương, dưới những cây mưa nhiệt đới bất ngờ. Tôi yêu thời tiết trái chứng với trời đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thuỷ tinh. Tôi yêu cả đêm khuya thưa thớt tiếng ồn. Tôi yêu phố phường náo động, dập dìu xe cộ vào những giờ cao điểm. Yêu cả cái tĩnh lặng của buổi sáng tinh sương với làn không khí mát dịu, thanh sạch trên một số đường còn nhiều cây xanh che chở''.
Làm đúng phương pháp dùm mk
Thanks ^^
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Đoạn văn trên được trích trong văn bản "Sài Gòn tôi yêu" của tác giả Minh Hương. Đoạn văn đã miêu tả thật chân thực, sinh động hình ảnh thiên thiên tươi đẹp và nhịp sống Sài Gòn sôi động, ồn ã. Những sự vật luôn luôn có chiều hướng thay đổi trạng thái theo thời gian. Từ những cái nét đặc trưng riêng biệt không lẫn vào đâu được đó của Sài Gòn mà có lẽ tác giả đã đem lòng si mê cái mảnh đất này. Bằng nghệ thuật liệt kê hàng loạt những đặc điểm về thiên nhiên và nhịp sống Sài thành kết hợp với điệp ngữ "yêu", tác giả đã thể hiện được tình yêu, lòng say mê và trân trọng đối với mảnh đất quê hương mình. Đó là thứ tình cảm thiết tha, mặn nồng. Nhà văn yêu "thứ nắng ngọt ngào vào một buổi chiều lộng gió nhớ thương, dưới những cây mưa nhiệt đới bất ngờ", chỉ bằng một cảm nhận và tâm hồn tinh tế, ta đã phần nào cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên nơi đây, nó mang những nét đẹp, nét đặc trưng rất riêng mà ta không thể nào quên ở mảnh đất này, cái đẹp ấy đã theo chân tác giả suốt những năm tháng tuổi thơ, gắn liền với những kỉ niệm rất đỗi êm đềm, để rồi đó là hoài niệm không thể nào quên về bao điều còn đọng lại trong kí ức của tác giả nói riêng và người dân Sài Gòn nói chung. Bên cạnh đó, tác giả còn yêu "thời tiết trái chứng với trời đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thuỷ tinh", một sự thật đổi thay thú vị, mang những nét vô cùng đáng yêu, tinh nghịch, từ đó khiến ta liên tưởng tới những nàng thiếu nữ phương Nam trong tà áo dài trắng của nữ sinh nhí nhảnh, dễ thương và tràn đầy những ước mong, khát vọng về một ngày mai tươi sáng, rực rỡ. Ngoài ra, tác giả "yêu cả đêm khuya thưa thớt tiếng ồn", "yêu phố phường náo động, dập dìu xe cộ vào những giờ cao điểm", một nhịp sống nhộn nhịp, đông đúc, là nếp sống đã "ăn sâu" vào tâm trí của tác giả, biểu hiện cho một sự hòa điệu, sự quan sát tinh tế, tỉ mỉ những gì diễn ra rất đỗi giản dị nhưng cũng là cái khiến ta phải yêu và trân trọng, bởi lẽ cái gì đó càng quen thuộc bao nhiêu thì chúng ta càng gần gũi, gắn bó bấy nhiêu. Đồng thời, Minh Hương còn "yêu cả cái tĩnh lặng của buổi sáng tinh sương với làn không khí mát dịu, thanh sạch trên một số đường còn nhiều cây xanh che chở", một chút lắng đọng của cuộc sống, bởi vậy mà người ta yêu, vì cái tĩnh lặng kia như giúp con người thoát khỏi những dung tục, bất an của cuộc sống đời thường để trở về với bao cảm xúc tươi vui, lạc quan, có thêm niềm tin vào cuộc sống, giúp tâm hồn được thanh sạch, thật ý nghĩa biết nhường nào ! Nhưng tình yêu của tác giả có thái quá, khoa trương, xin thưa là không, bởi một khi đã yêu một thứ gì đó, ta sẽ yêu tất cả những gì thuộc về nó, đó là một cảm xúc vô cùng tự nhiên, dễ hiểu của con người. Và từ đó, chúng ta còn được bồi dưỡng cho mình những tình cảm cao quý, đó là tình yêu quê hương, đất nước, biết yêu những gì thân thuộc, quý giá nhất đối với bản thân mình.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |