Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm nhận đoạn văn sau

Cảm nhận đoạn văn sau: “Tôi yêu Sài Gòn da diết. Tôi yêu trong nắng sớm, một thứ nắng ngọt ngào, vào buổi chiều lộng gió nhớ thương, dưới những cây mưa nhiệt đới bất ngờ. Tôi yêu thời tiết trái chứng với trời đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thuỷ tinh. Tôi yêu cả đêm khuya thưa thớt tiếng ồn. Tôi yêu phố phường náo động, dập dìu xe cộ vào những giờ cao điểm. Yêu cả cái tĩnh lặng của buổi sáng tinh sương với làn không khí mát dịu, thanh sạch trên một số đường còn nhiều cây xanh che chở''.
Làm đúng phương pháp dùm mk
Thanks ^^
 

3 trả lời
Hỏi chi tiết
439
4
2
Thời Phan Diễm Vi
08/01/2021 21:14:49
+5đ tặng

          Đoạn văn trên được trích trong văn bản "Sài Gòn tôi yêu" của tác giả Minh Hương. Đoạn văn đã miêu tả thật chân thực, sinh động hình ảnh thiên thiên tươi đẹp và nhịp sống Sài Gòn sôi động, ồn ã. Những sự vật luôn luôn có chiều hướng thay đổi trạng thái theo thời gian. Từ những cái nét đặc trưng riêng biệt không lẫn vào đâu được đó của Sài Gòn mà có lẽ tác giả đã đem lòng si mê cái mảnh đất này. Bằng nghệ thuật liệt kê hàng loạt những đặc điểm về thiên nhiên và nhịp sống Sài thành kết hợp với điệp ngữ "yêu", tác giả đã thể hiện được tình yêu, lòng say mê và trân trọng đối với mảnh đất quê hương mình. Đó là thứ tình cảm thiết tha, mặn nồng. Nhà văn yêu "thứ nắng ngọt ngào vào một buổi chiều lộng gió nhớ thương, dưới những cây mưa nhiệt đới bất ngờ", chỉ bằng một cảm nhận và tâm hồn tinh tế, ta đã phần nào cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên nơi đây, nó mang những nét đẹp, nét đặc trưng rất riêng mà ta không thể nào quên ở mảnh đất này, cái đẹp ấy đã theo chân tác giả suốt những năm tháng tuổi thơ, gắn liền với những kỉ niệm rất đỗi êm đềm, để rồi đó là hoài niệm không thể nào quên về bao điều còn đọng lại trong kí ức của tác giả nói riêng và người dân Sài Gòn nói chung. Bên cạnh đó, tác giả còn yêu "thời tiết trái chứng với trời đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thuỷ tinh", một sự thật đổi thay thú vị, mang những nét vô cùng đáng yêu, tinh nghịch, từ đó khiến ta liên tưởng tới những nàng thiếu nữ phương Nam trong tà áo dài trắng của nữ sinh nhí nhảnh, dễ thương và tràn đầy những ước mong, khát vọng về một ngày mai tươi sáng, rực rỡ. Ngoài ra, tác giả "yêu cả đêm khuya thưa thớt tiếng ồn", "yêu phố phường náo động, dập dìu xe cộ vào những giờ cao điểm", một nhịp sống nhộn nhịp, đông đúc, là nếp sống đã "ăn sâu" vào tâm trí của tác giả, biểu hiện cho một sự hòa điệu, sự quan sát tinh tế, tỉ mỉ những gì diễn ra rất đỗi giản dị nhưng cũng là cái khiến ta phải yêu và trân trọng, bởi lẽ cái gì đó càng quen thuộc bao nhiêu thì chúng ta càng gần gũi, gắn bó bấy nhiêu. Đồng thời, Minh Hương còn "yêu cả cái tĩnh lặng của buổi sáng tinh sương với làn không khí mát dịu, thanh sạch trên một số đường còn nhiều cây xanh che chở", một chút lắng đọng của cuộc sống, bởi vậy mà người ta yêu, vì cái tĩnh lặng kia như giúp con người thoát khỏi những dung tục, bất an của cuộc sống đời thường để trở về với bao cảm xúc tươi vui, lạc quan, có thêm niềm tin vào cuộc sống, giúp tâm hồn được thanh sạch, thật ý nghĩa biết nhường nào ! Nhưng tình yêu của tác giả có thái quá, khoa trương, xin thưa là không, bởi một khi đã yêu một thứ gì đó, ta sẽ yêu tất cả những gì thuộc về nó, đó là một cảm xúc vô cùng tự nhiên, dễ hiểu của con người. Và từ đó, chúng ta còn được bồi dưỡng cho mình những tình cảm cao quý, đó là tình yêu quê hương, đất nước, biết yêu những gì thân thuộc, quý giá nhất đối với bản thân mình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
3
4
rastar
08/01/2021 21:15:20
+4đ tặng

Bằng trí tưởng tượng độc đáo của tác giả Minh Phương, cùng với khung cảnh tuyệt vời nơi Sài Gòn này, đã tạo nên một bài văn chứa đầy cảm xúc chân thật, yêu quý như bài "Sài Gòn tôi yêu". Đúng vậy, qua bài văn của Minh Phương, tôi đã nhìn thấy một khung cảnh tuyệt vời vào buổi sớm, buổi chiều hay đêm khuya, sự yêu thích Sài Gòn của tôi cũng dần lớn lên. Mặc dù chưa tận mắt thấy Sài Gòn, chưa được cảm nhận không khí ở đó, nhưng nhờ tác giả Minh Phương đã vẽ cho tôi một Sài Gòn quá tuyệt vời, lôi cuốn tôi vào cảnh đẹp của nó.

Qua câu "Tôi yêu Sài Gòn da diết" của tác giả, tôi đã thấy Minh Phương là một người rất yêu mảnh đất Sài Gòn này, yêu nhiều không tưởng, không thể miêu tả được, từ "da diết" đã làm tôi và người đọc hiểu được điều ấy - tấm lòng của tác giả. Khi tác giả miêu tả lúc buổi sớm, buổi chiều, lúc đêm khuya, tôi đã nhận ra tác giả rất rất yêu quê hương mình, vì khi yêu nơi nào đó, họ sẽ chăm chú từng khoảnh khắc, ghi lại những kí ức đẹp trong tâm trí, bộc lộ một tình yêu quá chân thật.

Nắng sớm, một thứ nắng ngọt ngào đã là tác giả quá say mê, nếu ở đó tôi cũng có thể cảm nhận được, nhưng lại không bằng tác giả. "Buổi chiều lộng gió nhớ thương", đọc lên thì mọi người sẽ nghĩ ngay đến gió, nhưng khi phân tích rõ thì tác giả đã dùng phép ẩn dụ trong câu này. Gió chỉ ta, nhớ thương chỉ ta nhớ thương, gió nhớ thương chỉ ta nhớ thương, với ta ở đây là Minh Phương - người cảm nhận vẽ đẹp hùng vĩ này.

"Tôi yêu thời tiết trái chứng với trời đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thuỷ tinh", với câu này tôi sẽ nghĩ tác giả là một người rất hồn nhiên và lạc quan, khi nhìn bầu trời ui ui thì lại trong vắt. Điều đó cũng có thể nói người yêu Sài Gòn da diết chính là Minh Phương. Bởi thời tiết ở Sài Gòn rất bất thường, lúc mưa lúc nắng, kiểu giống như em bé lúc khóc lúc cười vậy. Vì vậy, tác giả đã nói "Sài Gòn vẫn còn trẻ". Hoặc có thể hiểu sang nghĩa khác như tác giả đã phân tích ở đầu bài văn.

"Cảnh đêm khuya thưa thớt tiếng ồn", lại một lần nữa tác giả sử dụng biện pháp nghệ thuật, đó là hoán dụ. Sử dụng từ "tiếng ồn" để thay thế cho con người. Ở đây, có thể chứng minh tác giả là một người giỏi về văn học, sử dụng nhiều biện pháp, dùng đúng nơi và đúng chỗ.

"Tôi yêu phố phường náo động, dập dìu xe cộ vào những giờ cao điểm", tác giả đã quan sát từng chút, từng chút một để có thể ghi lại những khoảnh khắc đẹp nhất của phố Sài Gòn. "Dập dìu xe cộ..." chỉ những người đi phương tiện trên đường bộ, đó cũng là biện pháp nghệ thuật mà tác giả sử dụng để có thể làm bài văn của mình thêm sinh động.

"Yêu cả cái tĩnh lặng của buổi sáng tinh sương với làn không khí mát dịu", tác giả vừa yêu cả tiếng ồn của cảnh đêm khuya, vừa yêu cả cái tĩnh lặng của buổi sáng. Có thể vì đó là quê hương tác giả, nên mới yêu da diết vậy, yêu mà không thừa cái nào hết. Tác giả miêu tả cảnh buổi sáng thiệt yên bình làm sao, trông nó thiệt mơ hồ. Thì ra là vậy, chính vì điều này mà tác giả yêu da diết yêu hương mình, yêu vô kể,....

"Cường điệu" là nhấn mạnh điều mà muốn nói, đó cũng làm thành ý mà tác giả muốn nói với mọi người. “Yêu nhau yêu cả đường đi, Ghét nhau ghét cả tông chi, họ hàng”, tác giả đưa câu ca dao vào bài văn này, chắc sẽ có chủ đích của nó. "Yêu nhau yêu cả đường đi", ở đây có thể nói là tình yêu giữa đôi trai gái, tình yêu luôn là thứ tuyệt vời nhất, nhưng nó lại mang một cái "chết" đau thương nhất, khi thực sự yêu nhau thì cái gì họ cũng yêu, đó là tình yêu mãnh liệt. "Ghét nhau ghét cả tông chi, họ hàng", ghét nhau lại là từ đối ngược với yêu nhau, khi nói đến yêu thì họ sẽ nghĩ những điềm tốt đẹp, khi nói đến ghét thì họ lại nghĩ đến những điềm xấu, không tối lành. Khi ghét thì ghét đến cùng, đến hết cuộc đời này, kiểu như "diệt cỏ là phải diệt tận gốc". Cho dù vậy, cái ghét cũng không nên tồn tại vì nó mang lại điềm quá xấu với mọi người.

Qua đoạn văn trên, tuy rất ngắn nhưng lại có một thành ý rất dài [^^"], ẩn chứa những lời khuyên, lời ca ngợi hay lời trách móc. Nhưng như vậy, tác giả mới có thể yêu da diết quê hương mình. Nếu không có những thử thách mà trời tạo ra, thì ta sẽ không thể cứng rắn, không thể làm tối nhiệm vụ cho dù ta đã thực hiện.

2
4
:((((
08/01/2021 21:15:44
+3đ tặng
Đây là đoạn văn biểu cảm tình yêu Sài Gòn của nhân vật trữ tình trong tuỳ bút Sài Gòn tôi yêu của Minh Hương.
- Câu mở đầu đoạn văn bộc lộ tình cảm một cách khái quát, những câu sau bộc lộ tình yêu Sài Gòn một cách cụ thể của tôi. Với những hình ảnh đối lập, sự liệt kê cho thấy tôi yêu sài Gòn da diết, yêu rất nhiều thứ, nhiều lúc, nhiều nơi: Yêu thiên nhiên yêu nắng, yêu mưa, yêu sớm, yêu chiều, yêu đêm, yêu ngày, yêu nhịp sống của phố phường lúc tĩnh lặng, yêu cả những lúc phố phường náo động, dập dìu, yêu những lúc thời tiết đẹp trời, rồi yêu cả những lúc thời tiết trái chứng trở trời. Và cuối cùng tác giả lí giải cho cái tình cảm của mình bằng một câu ca dao càng làm nổi bật tình yêu sâu sắc đối với quê hương. Thông qua tình yêu của tác giả ta cảm nhận được nét đẹp riêng, độc đáo của thiên nhiên, khí hậu và phố phường Sài Gòn.
- Điệp ngữ tôi yêu nhắc đi nhắc lại nhiều lần cùng với hình ảnh gợi cảm nắng ngọt ngào, gió nhớ thương, cây mưa nhiệt đới bất ngờ, trời ui ui buồn bã,… ta như cảm thấy nhân vật trữ tình huy động tất cả các giác quan để cảm nhận một cách tinh tế thiên nhiên, phố phường Sài Gòn để bộc lộ tình yêu Sài Gòn sâu nặng, thiết tha.
- Đoạn văn gợi nhắc mọi người về tình yêu đối với quê hương, đất nước.
 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo