những bài thơ nói về tình bạn thân giúp mình với nha
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Ta là bạn và suốt đời là bạn
Dẫu thời gian chan chứa mối duyên thừa
Mình và cậu đâu có những chiều mưa
Hay nhớ nhung khi gió thu vừa đến
Nếu cậu buồn mình sẽ ở cạnh bên
Đem cho cậu đôi ba lời chia sẻ
Với tấm lòng và một câu mắng nhẹ
Mạnh mẽ lên, không lẽ cứ khóc hoài
Mình với cậu chỉ có thể vậy thôi
Nếu tóc cậu gió vô tình làm rối
Mình sẽ mắng gió đi đâu mà vội
Rồi đôi tay cậu hãy vuốt tóc mềm
Mình với cậu sẽ chẳng có gì thêm
Ngoài tình bạn bao la không bờ bến
Lỡ cậu mệt hãy nhắn cho mình đến
Nhưng vai mình cậu không thể tựa lên
Cậu biết rồi mà sao cứ gọi tên
Trong giấc mơ chuyện yêu đương vô nghĩa
Mình là bạn đừng lạc trong cơn mộng
Nếu tặng hoa xin đừng tặng hoa hồng
Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc… ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ
Nếu ngày mai khi cổng trường khép lại
Bóng bạn hiền yêu dấu vút ngân nga
Trên đường đời đầy rẫy những phong ba
Kỉ niệm cũ còn đây là nét chữ
Nếu ngày mai tôi đã là cát bụi
Thì gió ơi xin đừng cuốn tôi đi
Để tôi mãi phơi mình trên sa mạc
Và vô tình chứng kiến cảnh biệt ly
Khi xa nhau đừng quên mình bạn nhé
Dù khóc hay cười cũng vậy thôi
Quả đất tròn xoay còn gặp lại
Hẹn ngày tình bạn mãi không phai
Mình với cậu chỉ là bạn thôi
Không thể hơn, suốt đời chỉ vậy!
Dù vắng cậu, mình có buồn thật đấy
Nhưng buồn – đâu phải đã cô đơn!
Mình với cậu chưa có phút giận hờn
Nhớ về cậu chưa bao giờ mình… khóc
Gặp nhau ở cầu thang, chỉ cười bằng mắt
Chỉ cười hoài… vì là bạn, không hơn!
Tình bạn mà bạn không nên bỏ lỡ
Cậu ở bên, mình luôn thấy rất vui
Nhưng không bực nếu cậu đi cùng người khác
Và hồng trắng là hoa mình yêu nhất
Cậu biết rồi… Sao lại tặng hồng nhung?
Mình với cậu chỉ là bạn thôi
5. Ra trườngMơ gì em một thời đã qua
Một thời ước mơ thành cổ tích
Một thời điểm năm là nước mắt
Giọt tím buồn rơi trên cánh hoa xinh
Em ngồi đây, nghĩ về bạn, về mình
Cửa sổ mở tung, phượng xoè năm cánh đỏ
Mực nhoè bẩn lần cuối cùng trên vở
Giữa sân trường một tiếng trống vương rơi
Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi
Cùng những con đường đạp xe không mệt mỏi
Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi”
Những cái tên như khắc chạm trong đầu
Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu
Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu?
Lấy ngây thơ trèo me, nhặt sấu
Làm thước đo cho những quãng đời
Tôi như người của năm tháng xa vời
Nhặt nhạnh những cũ xưa gom góp về thực tại
Tập làm người với những điều khôn dại
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ
Cô bé con hai bím tóc ngày xưa
Luôn nhìn tôi (thật buồn cười!) nghiêm nghị
Tôi có quên, có quên gì không nhỉ:
Ngôi nhà thân yêu nuôi lớn những ước mơ
Câu chuyện kể đêm mưa với kết thúc bất ngờ
Những trò chơi triền miên bên đống cát
Đêm lửa trại người đàn, người hát
Ngày ra trường nước mắt đẫm vai nhau…
Tôi bước đi về nơi đâu, nơi đâu
Cũng thấy mình bé hơn cô bé có hai bím tóc
Nhớ về tuổi thơ mình và khóc
Và lớn lên…
Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc…
Bước đường đời bao trắc trở gian nan
Đừng một mình cúi đầu đi lặng lẽ
Hãy chung tay mình cùng nhau san sẻ
Chút cơ hàn bớt nặng gánh đôi vai.
Vì cuộc sống đâu biết trước ngày mai
Nên hôm nay hãy cùng nhau cố gắng
Mình chia nhau những ngọt bùi cay đắng
Để dìu nhau mạnh mẽ bước vào đời.
Cùng sát cánh nhé bạn của tôi ơi
Những người bạn bên đời tôi thân mến
Nếu như cho tôi vạn lời ước nguyện
Tôi chỉ mong tình bạn mãi chân thành.
Hãy lưu giữ tình bạn của chúng mình
Trong thâm tâm và sâu nơi tiềm thức
Dù mai đây nơi trời xa cách biệt
Phút chạnh lòng lấy kỷ niệm tìm vui.
9. Nhớ bạnMình không gặp bạn hiền yêu dấu,
Hai đứa thân, từ thuở lớp ba.
Bây giờ bạn lấy chồng xa
Con thơ bận quá đôi ta khó gần.
Tôi khuya sớm chuyên cần làm việc
Và còn đang học miết bạn ơi
Về nhà mình chẳng nghỉ ngơi
Chồng con lo lắng đứng ngồi không yên.
Nhiều khi muốn hàn huyên một lúc
Nhưng quá xa bạn thức khuya cùng
Trên dòng lưu bút mình dùng
Viết lên nỗi nhớ ngày chung đến trường.
Kể sao hết tình thương ngày ấy
Bạn với tôi đều thấy niềm vui
Nụ cười luôn thắm trên môi
Đi đâu hai đứa sóng đôi chuyện trò.
Giờ xa bạn muốn cho gần lại
Để gặp nhau nhắc mãi tuổi thơ
Ngày xưa đôi bạn như mơ
Giờ đây xa cách mịt mờ nhớ nhung…
10. Bài thơ về tình bạn số 10Tôi đã có những ngày không nơi trú ẩn
Bởi linh hồn kia đã vô tận nỗi buồn
Nắng tốt tươi nhưng lòng tôi cô độc
Trốn nơi nào rét mướt cũng vây quanh
May mắn quá vẫn còn nơi tin cậy
Cám ơn đời cho ta những bè bạn
Đã giúp ta chia sẻ những buồn vui
Sánh bước bên ta qua ngày dài vô tận
Cám ơn đời cho ta bạn tình
Đã cho ta biết thế nào là yêu thương
Sưởi ấm tim ta qua mùa đông giá lạnh
Đã cùng ta xây ngôi nhà hạnh phúc
Dòng đời xuôi ngược gặp nhau
Tri giao tín nghĩa tình sâu giữ tròn
Hỡi ơi nước chảy đá mòn
Đổi thay mặn nhạt hàn ôn mấy người?
Thương nhau chín bỏ làm mười
Giữ cho cuộc sống thắm tươi mặn nồng
Dù rằng gặp cảnh gai chông
Chung tay tiếp sức đồng lòng vượt qua
Đắp bồi tình cảm nở hoa
Đẩy lùi tủi hận xót xa u hoài
Kiên trì hướng đến tương lai
Thẳng lưng tiến bước dặm dài nề chi
Bạn bè là nghĩa tương tri
Có duyên gặp mặt mấy khi trong đời
Trên môi hé nở nụ cười
Sống vui, mạnh khỏe làm người nghĩa nhân
13.Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại.Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
Bạn bè ơi, khi ấy có còn nhau?
Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu
Ta ngoái lại tìm nhau, e mất dấu!
Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
Góc bạn bè yên ấm, cảm thông ơi!
Ta ngoái lại rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi…
Ta ngoái lại tìm nhau, đừng sỏi đá
Đừng dập dìu chi nữa trái tim hoang
Thôi đừng nhớ đừng quên đừng xa vắng
Xin một lần tha thứ thuở lang thang!
Tha thứ nhé, bạn ơi, ngày cay đắng
Ta quẩn quanh nuôi giữ xót xa mình
Tha thứ nhé những niềm vui không vóc dáng
Thủa yêu mê bè bạn khuất xa dần…
Rồi sẽ có một ngày, sau tháng ngày dâu bể
Chúng mình cùng ngoái lại tìm nhau
Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu
Bàn tay héo cầm lâu cho ấm mãi
Trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo
Chỉ xin đừng tàn lụi chút niềm tin
Dẫu mong manh vụn vỡ chẳng nguyên lành
Xin hãy có một ngày nhen nhóm lại
Sau những vui buồn mình phải chia xa
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?
Đường đến tôi là con đường xa ngái
Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay
Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay
Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện
Đường “bạn hữu” ở đâu, nào ai biết!
Nắm tay vào vẽ một nét bình yên
Ở nơi xa, khi băng giá triền miên
Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp
Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp
Giữ trên môi trong trẻo một nét cười
Để mai này, lỡ bạn gặp tôi
Sẽ nhận ngay ra nụ cười thơ thuở ấy
Sẽ nghe trong ta ấm nồng lửa cháy
Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi
Nhớ xưa áo trắng tinh khôi
Học tan ở lớp sóng đôi đi về
Đôi bạn hẹn ước cùng thề
Thi vào đại học ta về trường chung
Sắp ngày đại học trường xa
Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu
Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu
Rồi bạn cũng phải gật đầu người ta
Còn tôi tiếp tục học xa
Đến khi về lại bạn đà hai con
Gặp nhau nước mắt nỉ non
Ôn bao kỷ niệm thời còn hoa niên
Nhìn cảnh bạn cũng điền viên
Vui mừng hai đứa triền miên nói cười
Nhìn bạn lòng tôi bồi hồi
Mỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương.
16. Tôi còn nợ bạn hai cân mậnTôi còn nợ bạn hai cân mận
Định cuối xuân này sẽ trả xong
Ngờ đâu hôm ấy mình tới lớp
Bạn ốm ở nhà có tiếc không
Nhà bạn ở bên kia sông Đuống
Tôi ở bên này cách quá xa
Ngờ đâu cái tên lớp trưởng
Hát những gì mỗi lúc đi qua
Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi
Cùng những con đường đạp xe không mệt mỏi
Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi”
Những cái tên như khắc chạm trong đầu
Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu
Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu?
Lấy ngây thơ trèo me, nhặt sấu
Làm thước đo cho những quãng đời
Tôi như người của năm tháng xa vời
Nhặt nhạnh những cũ xưa gom góp về thực tại
Tập làm người với những điều khôn dại
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ
Cô bé con hai bím tóc ngày xưa
Luôn nhìn tôi (thật buồn cười!) nghiêm nghị
Tôi có quên, có quên gì không nhỉ:
Ngôi nhà thân yêu nuôi lớn những ước mơ
Câu chuyện kể đêm mưa với kết thúc bất ngờ
Những trò chơi triền miên bên đống cát
Đêm lửa trại người đàn, người hát
Ngày ra trường nước mắt đẫm vai nhau…
Tôi bước đi về nơi đâu, nơi đâu
Cũng thấy mình bé hơn cô bé có hai bím tóc
Nhớ về tuổi thơ mình và khóc
Và lớn lên…
Bài thơ này tôi viết chắc không hay
Nhưng tôi viết vào một ngày vui nhất
Dòng thơ chảy từ trái tim chân thật
Bằng lời riêng.. chân chất.. tận đáy lòng.
Ở phương nào..bạn có hiểu được không?
Từ cái buổi.. chỉ đôi dòng tin nhắn
Tôi khuyên bạn đừng để lòng quạnh vắng
Trải lòng mình.. ánh nắng.. sẽ vào tim.
Hai tiếng “hi hi” sao thật quá êm đềm
Tôi với bạn.. xích gần thêm một chút
Chia sẻ cùng tôi.. dù chỉ thêm một phút
Để lòng nhẹ nhàng.. được một lúc bạn ơi !
Mình mong sao bạn luôn nở nụ cười
Nụ cười đẹp.. và tươi.. ngày xưa ấy
Nhạc và thơ.. làm cho ta vui đấy
Nhưng đừng nhốt mình.. những thứ ấy.. vô tri.
Những lúc buồn bạn vẫn cứ cười đi
Hay san sẻ.. những gì.. cho bè bạn
Sầu đau sẽ mờ dần theo năm tháng
Niềm vui lại tìm đến bên bạn.. bạn ơi!
Tình bạn là lá là hoa
tình bạn là cả bài ca trên đời
tình bạn trong sáng tuyệt vời
đẹp hơn tất cả bầu trời ban đêm
đời mỗi người chỉ là trang giấy nhỏ
chỉ xấu đi đâu có thể sáng ngời
ai biết ai trong cả cuộc đời
nhưng quen rùi xin đưng quên nhau nhé
Tình bạn là những vần thơ
Tối về đắp gối ngâm quơ vài lời
Tình bạn áo trắng một thời
Bây giờ áo bạc phai rồi vẫn treo
Tình bạn hạt giống mang theo
Suốt đời tri kỉ gieo được mấy cây!Bao năm rồi tao mày chẳng gặp nhau
Thằng bạn thân thuở nào còn tấm bé
Chắc mày quên..nhưng tao còn nhớ nhé
Kỷ niệm một thời mãi sẽ khó quên
Trong cuộc sống tháng ngày lo nghĩ
Việc gia đình chăm chỉ áo cơm
Mong rằng giữ đặng tiếng thơm
Cùng nhau hòa nhã chớ rờm rêm tai
Đã kết bạn với ai cố giữ
Trẻ hay già dù nữ hay nam
Nghĩa tình gắn bó mới ham
Hờn kia trách nọ việc làm không nên
Phải trân trọng người trên kẻ dưới
Tránh nói câu như lưới bủa giăng
Hiểu lầm việc nhỏ thành căng
Lỡ rồi thấy tiếc phải chăng muộn màng
Nên cởi mở rõ ràng tâm ý
Dành cho nhau từ mỹ nghĩa hay
Tránh đi lời lẽ đắng cay
Lấy đâu ra chuyện thế này thế kia
Nói thì dễ khi tia chớp đến
Người yếu lòng mất nến soi đường
Bổng dưng không được bình thường
Buông lời nóng nảy khói hương mịt mù
Là bạn tốt chỉnh tu bình tĩnh
Kéo bạn mình thủng thỉnh hạ dần
Bạn ơi xin hãy ân cần
Đẹp lời xinh ý cân phân tỏ bày.
Ngày xưa Dương Lễ – Lưu Bình
Tâm giao tri kỷ hiến tình vì ân
Ngày nay hỏi khắp thế nhân
Tìm đâu hai đứa bạn thân Lễ – Bình?
Giàu nghèo, cao thấp, nhục vinh…
Phân chia giai cấp nghĩa tình bỏ quên
Chạy theo danh vọng hão huyền
Chạy theo vật chất của tiền háo danh…
Bề ngoài dáng vẻ cao thanh
Bên trong hoen ố mọc nanh cáo già
Tiền không thương kẻ thật thà
Tình không thương kẻ điêu ngoa dối lòng!
Nhánh phượng hồng rũ xuống
Đọng buồn trong mắt ai
Bàn tay nào luống cuống
Nắm vội một bàn tay
Xa nhau mấy mươi ngày
Hay sẽ không gặp lại
Tuổi học trò vụng dại
Chỉ còn một buổi nay
Rồi sân trường sẽ vắng
Những tà áo trắng bay
Gốc phượng nằm thinh lặng
Nhớ nhịp guốc vui tai
Trở mình trong trang vở
Vài chiếc lá thuộc bài
Dăm bài thơ dang dở
Một mối tình phôi thai
Dẫu ngày tháng tàn phai
Phượng hồng còn mơ mãi
Tuổi học trò dấu ái
Một thuở nào nồng say .
Tình bạn mãi mãi là thắm thiết
Có bạn bè chia sẽ niềm vui
Nếu có bạn mà không có tôi
Thì cuộc đời chẳng còn ý nghĩa
Ừ thôi, trả phía sân trường
Dấu chân hai đứa thuở dường như yêu
Tháng năm chiếc lá rơi vèo
Hoa bằng lăng cứ tím cheo leo lòng
Sau này còn nhớ hay không
Mắt người hôm ấy điếng hồn của ta
Trái tim ngơ ngác ngã ba
Chúng mình sau rốt vẫn là bạn thôi
Đi qua cảm xúc một thời
Mới hay thuở ấy có người thầm thương
Bây giờ hai đứa ra trường
Vô tình thôi, có chút vương vấn nào
Bằng lăng tím đến xa nhau
Câu thơ không gửi cũng nhàu vệt mong
Ngày cuối nghe tiếng trống trường
Nghe nôn nao cả con đường học tan
Hái về một đoá bằng lăng
Đinh đem tặng
Lại lặng thầm cho thôi
Người ở đây – mai xa rồi
Ngoảnh đầu mình giấu những lời dấu yêu
Một chiếc lá nữa rơi vèo
Thế là đã đủ để neo lòng mình…
Một ngày thấy mình không còn muốn khóc?
Nỗi buồn xưa đã nhạt nhẽo quá rồi.. !
Chợt biết tình yêu không hẳn là biển rộng..!
Những gì một thời ta đau đớn khôn nguôi..!
Một ngày thấy mình cười sao khó quá?
Tán phượng xanh đã đổ mấy lá vàng..
Có những người chưa bao giờ gặp lại..
Kể từ bãi trường độ ấy- thu sáng..
Ta đã cất tà áo dài ngày nọ
Cả những câu thơ biết khóc biết cười
Cả một thời không biết mình trẻ dại
Trong trẻo vui đùa mười tám đôi mươi..
Cả tình yêu, tà áo dài, tán phượng..
Ta ngỡ sẽ theo chân đến suốt cuộc đời
Câu thơ biết cái năm mười chín tuổi
Hai mốt rồi đã biết chỉ thơ thôi..
Ta chẳng gửi lại bài thơ áo trắng
Nỗi buồn ngây ngô cũng hóa đá lâu rồi
Chỉ còn tán phượng bên đường hoài đứng đợi.
Những tà áo dài mười tám, đôi mươi..
Bạn hỡi! Ta về đâu?
Khi xa buổi ban đầu
Mái trường xưa lặng lẽ
Áo bạc màu đã lâu
Từng mùa phượng đơm hoa
Mùa áo trắng nhạt nhòa
Mưa chiều phôi phai xóa
Dấu chân người in qua
Dòng đời trôi lặng lẽ
Thời gian khẽ đong đưa
Đời dạt trôi tám hướng
Biết nói sao cho vừa?
Tôi vẫn nhớ những chiều
Kể về chuyện tình yêu
Thời ngây ngô xa vắng
Rượu sưởi nồng ánh trăng
Hay những lúc lặng thinh
Chẳng ai nói một lời
Nghĩ suy về hoài bão
Những gian khổ cuộc đời
Chiều nay rơi mưa bụi
Phượng trải hồng gót chân
Chạnh lòng, tôi chợt tủi
Ôi đâu rồi cố nhân?
Hoa phượng tàn, xác phượng rụng ngẩn ngơ
Thảng thốt tiếng ve rơi chiều lặng gió
Ba mươi tuổi lòng bỗng quay quắt nhớ
Về sân trường thuở mười sáu mười lăm
Nơi tàng cây xao xác lá bâng khuâng
Ta đứng dưới cơn mưa chiều xa vắng
Người con gái đi ngang nhìn lãng mạn
Nở nụ cười mới khó hiểu làm sao !
Nơi nằm ngoan những vạt cỏ ca dao
Ru đôi lứa ban trưa vào tình tự
Tuổi mười sáu riêng lòng ta lúc đó
Phải không em thầm kín đến dường nào
Ngày quen nhau đêm dằng dặc chiêm bao
Em hiển hiện, em chập chờn chiếc bóng
Hoa phượng nở bất ngờ hoa phượng rụng
Tiếng ve gần bất chợt hóa xa xôi
Ngẩn ngơ lòng vô cớ những buồn vui
Tập nhật ký dịu dàng dòng mực tím,
Từng trang viết bàng hoàng bao kỷ niệm
Về thân thương một mùa hạ đầu đời
Mười lăm năm vẫn tàng phượng ấy thôi
Và tiếng ve vẫn tiếng ve ngày cũ
Người bạn gái năm nào, giờ, có nhớ
Như lòng mình khi về lại trường xưa .
Xào xạc lá vàng bay trong gió,
Sân trường vắng lặng tiếng đùa vui.
Mình tôi bước giữa sân trường cũ,
Nghe tiếng ve buồn gọi hè sang!
Nhặt cánh phượng rơi lòng xao xuyến,
Bâng khuâng nhớ lại kỷ niệm xưa!
Bóng dáng thầy cô cùng bạn học,
Giờ đây chẳng biết ở nơi nao?
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |