Tôi vẫn nhớ những ca từ thiết tha, rộn ràng trong bài hái “Hà Nội mười hai mùa hoa”:
“Mùa hoa tháng năm, cháy rực phượng đỏ
Hồ Tây ngát hương, mùa sen tháng sáu
Ngập tràn lối đi, hoa sấu tháng bảy
Trở về tuổi thơ, hoa xoan tháng tám…”
Mỗi mùa, Hà Nội lại được thiên nhiên dệt cho một màu áo hoa mới. Có loài hoa không chỉ nở một mùa mà chúng khoe sắc thắm cả đầu hè lẫn cuối thu, đó là họ lộc vừng.
Sau mùa thay lá, hàng lộc vừng trường tôi khoác trên mình chiếc áo xanh tươi mơn mởn. Nhìn từ xa, chúng sừng sững như những người vệ sĩ đang xếp hàng canh giữ mái trường. Thân cây cao chừng năm, sáu mét. Vỏ cây nâu đen, xù xì những mảng bong tróc. Từ thân cây, những cành lộc vừng mập mạp, chắc khỏe như những cánh tay khổng lồ vươn dài để nâng đỡ tầng lá xanh um. Cuối xuân, tầng lá này được nhuộm một màu vàng cam. Mưa rào chợt tới đã kịp “tưới tắm” để chúng nhanh chóng có chiếc áo mới này. Những chiếc lá to bằng lòng bàn tay, nhỏ dần về phía cuống như lá chè xanh, thuôn dài như lá xoài. Mặt lá nhẵn bóng, nắng chiếu lại càng điểm tô thêm, khiến lá lộc vừng lấp lánh. Nắng rọi từng vệt nhỏ, quan sát kĩ, ta có thể thấy trên mặt lá óng ánh như những viên kim cương phát sáng. Mỗi khi chị gió ghé qua, vòm lá nhẹ đưa, phát ra những tiếng xào xạc theo nhiều cung bậc khác nhau. Dưới vòm lá là muôn dải hoa lộc vừng đỏ thắm. Mỗi bông lộc vừng nhỏ li ti, xếp quanh cuống tạo nên những dải dài ngắn khác nhau y như những dải lụa đỏ lửng lơ. Sau mỗi trận mưa rào, cánh hoa rơi phủ kín mặt đất. Hoa lộc vừng mang mùi thơm nhè nhẹ, gọi ve tới, gọi chim chóc về cùng nhau hát ca.
Chúng tôi vẫn thường đùa vui dưới hàng lộc vừng, với với tay lên những dải hoa nhưng ít khi chạm tới được. Bao mùa hạ, bao ngày thu, lộc vừng vẫn xanh mướt, tươi sắc và ngát hương giữa góc trường. Loài cây này cũng góp phần điểm tô cho đất trời thủ đô thêm muôn phần tươi đẹp, cuốn hút.
BÀI VĂN TẢ CÂY PHƯỢNG LỚP 4 - LOÀI CÂY GẮN BÓ VỚI TUỔI HỌC TRÒ
Trong sân trường em có trồng nhiều loại cây che bóng mát như: cây me tây, cây bàng, cây phượng,… Trong các loại cây đó, em thích nhất là cây phượng. Từ khi vào học lớp một em đã thấy nó đứng cạnh văn phòng ban giám hiệu.
Từ xa nhìn lại, cây phượng trông như một cái dù khổng lồ. Thân cây cao khoảng sáu bảy mét. Rễ cây bò trên mặt đất giống hình những con rắn đang trườn. Gốc cây to đến nỗi hai vòng tay em ôm không xuể, vỏ cây sần sùi, màu nâu, từ thân cây đâm ra nhiều nhánh rườm rà xanh biếc, cành cây phủ đầy lá xanh, mọc chĩa ra các phía. Tán lá phượng xòe rộng như một cái ô che mát cả một góc sân trường. Lá phượng là loại lá kép, nho nhỏ và mịn màng, xanh um như lá me non. Mỗi khi mùa hè sắp đến, từng chùm hoa đỏ thắm từ kẻ lá nhô ra xinh xắn, một làn gió nhẹ nhàng thổi qua làm những cánh hoa phượng rung rinh như những cánh bướm, chúng em thường gọi là “hoa học trò”. Quả phượng dài và dẹp như lưỡi liềm tô điểm thêm cho vẻ đẹp của cây phượng. Dưới ánh nắng vàng rực rỡ, các chú chim cất tiếng hót líu lo trên cành, ong bướm bay lượn bên những cánh hoa hút mật. Dưới gốc cây, các bạn học sinh đang vui đùa, có nhóm chơi nhảy dây, đá cầu, có nhóm đang trò chuyện vui vẻ.
Em thích cây phượng này lắm và xem nó như một người bạn thân vì cây tỏa bóng mát cho chúng em vui chơi thỏa thích. Em cùng các bạn trong lớp không cho ai hái lá, chặt cành, thỉnh thoảng em còn nhặt lá vàng và mong sao cây phượng luôn trổ nhiều hoa lá đẹp.