“Quê hương là gì hở mẹ?”-Một câu hỏi ngây ngô, đơn điệu mà gửi gắm vào lòng yêu quê hương tha thiết của đứa trẻ lần đầu được nhận thức đất nước của mình qua câu chuyện “ngày xửa ngày xưa..” mẹ kể. Ôi! Biết mấy thân yêu. Người mẹ bảo quê hương là xứ sở đầu tiên con đặt chân đến, là nơi mà mỗi lần con đứng xa xa vọng lại, ngắm nhìn một ngọn núi xanh của đất nước con hiện ra, con sẽ thấy lệ tràn nơi khóe mắt và nghẹn ngào nhớ đến những thứ bình dị thân quen…Đó là định nghĩa đầu tiên của em bé về quê hương đất nước mình. Rồi mai này, em sẽ có những cảm nhận mới khác. Dẫu vậy, tình yêu ấy sẽ không bao giờ đổi thay, bởi nó đã hằn in trong tiềm thức của em từ thuở còn thơ rồi! Tình yêu quê hương đất nước nói ra thật đơn giản nhưng cũng thật thiêng liêng. Đó chính là yêu bến nước, lũy tre, yêu dòng sông, con suối, yêu cánh đồng, cây đa… những điều mộc mạc mà gần gũi. Mọi thứ đều bắt đầu từ những cái giản dị nhất cho đến những điều lớn lao. Ví như khi đất nước bị xâm lăng, trong lòng bạn bùng lên ngọn lửa nhiệt huyết, quyết tâm bảo vệ chủ quyền khỏi quân cướp nước, đấy chính là yêu. Ví như người mẹ già ngóng trông bạn trở về bình an sau khói lửa chiến tranh, nhưng lại hay tin bạn lẫn trốn để tránh cái chết, thật đáng xấu hổ và nhục nhã thay! “Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà tự hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay”. Tình yêu quê hương đất nước thường trực trong mỗi con người. Nhiệm vụ của chúng ta trong ngày đất nước thái bình là phải ý thức trách nhiệm của bản thân trong việc xây dựng và bảo vệ đất nước, cố gắng học tập để phát triển quê hương ngày một lớn mạnh. Cuối cùng mẹ nói: "Yêu quê hương mãi mãi"