Tối chủ nhật vừa qua, em được bố mẹ đứa đến nhà hát Hòa Bình để xem chương trình ca nhạc do các bạn thiếu nhi trình bày.
Không khí vào buổi tối thật mát mẻ, thỉnh thoảng một cơn gió nhẹ thổi qua làm tóc em bay lất phất. Không khí chỉ thay đổi khi cả nhà em bước vào bên trong nhà hát.
Nhà hát Ninh Bình được trang hoàng thật lộng lẫy bởi ngàn ánh đèn đủ màu sắc được kết lại thành từng chùm đang nhấp nháy. Trên sân khấu, một tấm màn bằng vải nhung đang buông xuống chờ được kéo lên.Đúng 8 giờ, buổi biểu diễn bắt đầu. Mở đầu là tiết mục hợp xướng vói bài Thế giới này là của chúng emdo hàng trăm bạn ở nhà văn hóa thiếu nhi quận 10 trình bày. Các bạn hát rất hay, lời hát vang lên rộn ràng như thôi thúc moi người hãy chặn đứng chiến tranh, đem lại hòa bình cho trẻ thơ, cho mọi người. Bài hát kết thúc trong tiếng vỗ tay vang dội của mọi người. Tiếp theo là những bài hát ca ngợi quê hương, đất nước, ca ngợi cha mẹ, ông bà, thầy cô... Lời hát của các bạn trong trẻo, thánh thót như tiếng hót của những chú chim non trên bầu trời cao vợi. Bài hát nào cũng hay và cũng nhận được những tràng pháo tay nồng nhiệt của những khán giả bên dưới.Kết thúc chương trình là điệu múa sạp do các bạn nhà văn hóa quận 3 trình bày. Các bạn mặt trang phục sặc sỡ như những cô gái Thái trông rất đẹp. Khi tiếng nhạc vang lên, từng đôi nhảy ra trông như những cô bướm xinh đẹp với những màu sắc khác nhau đang bay lượn. Các bạn gõ sạn cũng nhịp nhàng không kém. Lúc này, cả nhà hát như muốn chuyển động theo lời nhạc và điệu múa của các bạn.Buổi biểu diễn kết thúc trong sự tán dương của mọi người và nhiều người còn luyến tiếc và chưa muốn ra về. Riêng em, em có một buổi tối thật ý nghĩa, được thưởng thức những tiết mục do các bạn cùng tuổi mình trình bày, em thầm nghĩ các bạn ấy thật tài và cảm thấy tự hào về tuổi thơ chúng em.