Nếu ở trường chúng ta học được kiến thức, đạo làm người từ thầy cô giáo, thì bạn bè chính là người dẫn chúng ta đến với một cuộc sống vui vẻ, hòa đồng và không bao giờ lạc lõng, cô đơn. Lan - cô bạn thân của tôi là người dẫn tôi đến xứ sở ấy.
Lan có dáng người cân đối, dỏng dỏng cao, tôi thường hay trêu Lan với dáng hình chuẩn thế này, sau này lớn lên Lan có thể đi thi hoa hậu được rồi. Lan xinh lắm, nụ cười của cậu ấy khiến người đối diện phải sững lại bởi nó đẹp và lấp lánh như những tia nắng mặt trời, Lan còn có má lúm đồng tiền ở bên phải khiến cậu ấy mới duyên làm sao. Tôi thích nhất là đôi mắt biết cười của Lan, đôi mắt sáng, đen láy, trong veo lộ rõ vẻ thông minh, nhanh nhẹn. Mái tóc Lan dài mượt thơm mùi hương đào, thứ mùi khiến người khác thích mê. Lan hát hay lắm, sau giờ học,những lúc rảnh rỗi, Lan thường hát cho tôi nghe, giọng Lan dịu dàng, nhỏ nhẹ mà trong veo, cao vút, tiếng hát du dương như tiếng vĩ cầm cứ thế đi vào lòng người. Không chỉ xinh và hát hay, Lan còn học rất giỏi, đặc biệt là môn văn. Bài văn nào, Lan cũng được cô tuyên dương và đọc trước lớp, công nhận, cậu ấy có trí tưởng tượng giàu cảm xúc thật, mỗi câu từ như ấm áp, như đánh thức trái tim của người đọc. Chúng tôi thường học nhóm với nhau, Lan thường chỉ tôi cách tìm hiệu, viết văn sao cho hay, diễn đạt sao cho rõ ràng, đổi lại tôi sẽ chỉ cho Lan cách giải những bài toán khó. Có lẽ vì bù trừ cho nhau nên chúng tôi hiểu nhau và thân thiết với nhau như hình với bóng. Có chuyện vui hay buồn, Lan luôn là người đầu tiên đến bên tôi chia sẻ hay an ủi, bố mẹ tôi coi Lan như người trong gia đình và bố mẹ Lan cũng vậy.
Thật may mắn và hạnh phúc vì tôi đã gặp được Lan, tri kỉ của cuộc đời mình, một người bạn luôn bên cạnh tôi, luôn cùng tôi đi khắp mọi nơi khám phá cuộc sống diệu kì này, không bao giờ lãng quên bỏ rơi tôi. Gặp được cô bạn thân đáng yêu này đúng là món quà tuyệt vời của cuộc sống.