Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Từ bài thơ đêm nay bác không ngủ của nhà thơ Minh Huệ, em hay tưởng tượng mình là anh đội viên đã chứng kiến câu chuyện và kể lại bằng văn xuôi

Từ bài thơ đêm nay bác không ngủ của nhà thơ Minh Huệ , em hayc tưởng tượng mình là anh đội viên đã chứng kiến câu chuyện và kể lại bằng văn xuôi

 

2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
1.202
6
0
Snwn
14/05/2021 09:47:44
+5đ tặng
Đêm đã về khuya rồi. Ngoài trời gió lồng lộng thổi. Không còn tiếng chim kêu lích chích trong tán cây. Cảnh rừng Việt Bắc âm u, tĩnh mịch quá!
 
Chẳng biết vì sao, tôi không ngủ được. Tôi suy nghĩ cho trận chiến nay mai, chiến dịch Điện Biên Phủ. Đang nghĩ ngợi mông lung thì tôi nghe có tiếng sột soạt rất khẽ. Tôi nhổm dậy. Là Bác ư? Khuya rồi, sao Người chưa ngủ nhỉ?
 
 
Bác ngồi yên lặng bên cạnh bếp lửa hồng, vẻ mặt của Bác trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đó. Ngoài mái lều tranh cũ nát, mưa rơi lâm thâm, dai dẳng. Tôi ngước mắt nhìn Bác, càng nhìn, tôi càng thấy thương Bác hơn. Bác như một người cha vậy. Người cha ấy đang nhóm lửa cho tôi và đồng đội nằm ấm.
 
Sau đó, Bác đi dém chăn cho chúng tôi: Từng người một. Như sợ các anh em giật mình, Bác nhón chân nhẹ nhàng, thật nhẹ. Bóng Bác ánh lên trước ngọn lửa, cao lồng lộng, bao trùm cả cán lều. Tôi có cảm giác mơ màng cái bóng của Bác như làm chúng tôi ấm áp hơn cả ngọn lửa hồng đang cháy hừng hực kia.
 
Thổn thức nỗi lòng, tôi thầm thì hỏi:
 
- Bác ơi, Bác chưa ngủ ạ? Bác có thấy lạnh không?
 
Bác nhìn tôi, mỉm cười rồi trả lời bằng một giọng ấm áp:
 
- Ừ, Bác chưa ngủ đâu. Chú cứ ngủ cho đẫy giấc, để mai còn đi đánh giặc nữa chứ!
 
Vâng lời Bác, tôi nhắm mắt, nhưng vẫn bồn chồn. Tôi nằm mà vẫn lo Bác ốm, lòng tôi cứ bộn bề. Chiến dịch còn dài lắm! Rừng Việt Bắc lắm dốc, lắm ụ. Nếu Bác cứ không ngủ suốt thế này, thì Bác lấy sức đâu để mà đi? Thế rồi tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
 
Lần thứ ba tôi thức giấc thì đã canh tư. Nhìn thấy Bác vẫn đang ngồi, tôi hoảng hốt, giật thót mình. Bác vẫn chưa ngủ ư? Trời sắp sáng rồi!!! Tôi vội vã:
 
- Bác ơi, trời sắp sáng rồi, Bác hãy ngủ để sáng mai có sức mà đi!
 
Vẫn bằng giọng dịu dàng, Bác nói với tôi:
 
- Chú cứ ngủ đi, còn Bác thức thì cứ mặc Bác. Bác không ngủ được đâu! Bác đang nghĩ về đoàn dân công, trời mưa như thế này, chắc họ lạnh lắm. Bác chỉ mong trời sáng cho nhanh thôi. Không biết các cô chú ấy có sao không?

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
5
Anonymous - Người ...
14/05/2021 09:51:14
+4đ tặng

Tôi nhẹ nhàng mở quyển sách ra . Bài đêm nay bác không ngủ đã làm tôi để ý đầu tiên . Những dòng thơ như nói lên được những tình cảm mà bác dành cho . Đó cũng chính là bài thơ mà em thích nhất . Rồi sau đó đôi mắt tôi mơ màng rồi gật gù đến lúc nhắm nghiền đôi mắt . 

Đám mây như đang che phủ tầm nhìn của tôi . Tôi như lạc vào một không giang lạ lẩm . Rồi đột nhiên tôi nằm trong một chiếc chăn ấm áp . Tôi cảm nhận được không khí lạnh đang càng ngày càng tăng nhưng lại có một hơi ấm nào lóe lên . Chúng ấm như những ngọn lửa hồng . Rồi tôi chợt mở mắt .Thấy hình ảnh của bác đang dém chăn cho từng người một . Dáng đi bác nhẹ nhàng , nhón chân lên như sợ chúng tôi thức dậy .  Bác sợ các chú lạnh nên nhóm lửa cho chúng tôi .  Bác không nghĩ về bản thân mình mà lo lắng  cho chúng tôi . Đúng là bác Hồ rất có tình cảm thương yêu các chú chiến sĩ, bộ độ . Bác còn thương yêu chúng tôi mà bác còn thương yêu đất nước của mình . Tôi liền nói bác ngủ nhưng bác lại từ chối . Tôi lại dậy lần thứ  hai thấy trời đã sắp sáng mà sao bác vẫn ngồi đinh ninh trước đóm lửa đang cháy . Tôi vội nói bác, nhưng câu trả lời của bác vẫn từ chối . Bóng bác cao lồng lộng ấm hơn ngọn lữa hồng . Bác chính là người cha kính yêu . Tôi rất yêu bác thương bác biết chừng nào . Bác là người cao cả nhất cuộc đời tôi . Thấy thế tôi thức luôn cùng bác . Tôi rất nể bác . Vào một đêm trời lạnh rét . Tôi cảm thấy thương bác biết chừng nào . Bác sợ các chú lạnh nên nhóm lửa . Bác đi nhẹ nhàng dém chăn cho từ người một . Sợ chúng tôi lạnh và giật mình dậy . Bác không nghĩ về bản thân mình mà lo lắng  cho chúng tôi . Đúng là bác Hồ rất có tình cảm thương yêu các chú chiến sĩ, bộ độ . Bác còn thương yêu các anh  mà bác còn thương yêu đất nước của mình . Một anh đội viên liền nói bác ngủ nhưng bác lại từ chối . Anh lại nói lại dậy lần thứ  hai thấy trời đã sắp sáng mà sao bác vẫn ngồi đinh ninh trước đóm lửa đang cháy . Anh vội nói bác, nhưng câu trả lời của bác vẫn từ chối . Bóng bác cao lồng lộng ấm hơn ngọn lữa hồng . Bác chính là người cha kính yêu . Tôi rất yêu bác thương bác biết chừng nào . Bác là người cao cả nhất cuộc đời tôi . Thấy thế anh thức luôn cùng bác . Tôi rất nể bác .

Rồi một lúc sau tôi tỉnh dậy. À ! Thì ra chỉ là giất mơ mà thôi, tôi còn tưởng mình là anh đội viên nữa chứ ! Đó như chính là cảm giác mà tôi thấy ấm áp nhất . Và hình ảnh của bác trong giất mơ làm tôi chẳng bao giơ quên.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
Gửi câu hỏi
×