Những ai đã từng cảm nhận không khí mùa xuân phương Bắc mà không trót yêu những cơn mưa xuân? Mưa xuân rơi lất phất, hạt mưa như những hạt bụi bay trong không khí. Chính vì thế mà mưa xuân còn được gọi là mưa bụi. Mưa xuân mang theo cái ẩm ướt hòa quyện cùng sự ấm áp. Người ta yêu mưa xuân bởi sự nhẹ nhàng, dịu êm của nó, chẳng hề ồn ào, vội vã, dầm dề như những cơn mưa mùa hạ hay mang theo cái lạnh tê tái như hàng ngàn mũi kim đâm vào da thịt của cơn mưa mùa đông. Mưa giăng mắc trong không gian, mưa làm thắm hồng những cành đào rực rỡ trong ngày Tết, mưa đọng lại trên cánh hoa, vương trên những ngọn cỏ, những lộc non xanh biếc. Mưa xuân làm cho vạn vật thêm tinh khôi, tươi mới, lòng người say mê rạo rực, bồi hồi xôn xao khi đón một mùa xuân mới của đất trời. Ngoài đồng, những cây mạ non được mưa xuân tắm táp đang tranh thủ đón lấy những gì tinh túy nhất của đất trời. Và sẽ thế nào nếu mùa xuân phương Bắc là cái nắng gay gắt mà không phải những cơn mưa xuân lất phất kia? Thiếu những cơn mưa nhẹ nhàng ấy, mùa xuân cũng sẽ không thể trọn vẹn. Lòng người ngóng đợi mùa xuân, đồng thời cũng trông chờ những cơn mưa xuân như những đứa trẻ mong đợi lì xì vậy. Dưới tiết trời chỉ se se lạnh, dưới những cơn mưa xuân bay lất phất, người người đi dạo phố để chuẩn bị cho ngày Tết cổ truyền của dân tộc. Mưa vương vấn trên tà áo của các bà, các mẹ đi chợ Tết, bám trên mái tóc đen dài óng ả của cô thiếu nữ đi hái lộc đầu năm. Người ta không trốn tránh cơn mưa mà giơ tay ra để hứng mưa trên lòng bàn tay, cảm nhận những hạt mưa li ti đem theo sức sống của mùa xuân. Ngoài trời mưa xuân đang rơi, trong bếp, nồi bánh chưng đang ánh lên ngọn lửa ấm áp, cả gia đình đoàn tụ bên mâm cơm sum vầy, và khúc hát quen thuộc lại vang lên làm bao người náo nức: “Xuân xuân ơi xuân đã về”.