''Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn chết mất''
''Bây giờ làm nghề này cháu không nghĩ như vậy nữa. Và, khi ta làm việc, ta với công việc là một đôi, sao có thể nói là một mình được ?...''
Có thể thấy rằng, anh thanh niên làm nhiệm vụ quan trọng đối với thông tin về thời tiết của nhân dân kia rất lạc quan và yêu nghề. Mặc dù có lúc '' Nửa đêm đang nằm trong chăn, nghe tiếng chuông đồng hồ chỉ muốn tắt đi'' hay những lúc gian khồ nhất như việc '' xách đèn ra vườn, gió tuyết lặng im ở bên ngoài như chỉ chực mình ào ào xô tới''. Dù có những lúc gian lao, mệt nhọc và nguy hiểm trong công việc này nhưng công lao, sức lực của anh lại chẳng được ai đón nhận. Nếu là người bình thường phải làm việc cực nhọc như vậy thì họ sẽ từ bỏ với những lý do khá là ''giống nhau''; nghề này làm rất mệt/ nhiều lúc chỉ làm một mình thì khổ lắm hay là / tôi muốn từ bỏ'' ! Nhưng anh lại khác....Bằng sự kiên trì đang phải ghi nhận cùng một tình yêu cháy bỏng với nghề, anh vẫn luôn không quản ngại khó khăn sẵn sàng thức dậy làm việc dù là lúc nửa đêm hay tối kịt chỉ với một câu nói rằng : ''''Bây giờ làm nghề này cháu không nghĩ như vậy nữa. Và, khi ta làm việc, ta với công việc là một đôi, sao có thể nói là một mình được ?...'' . Đúng vậy. Trong đêm tối hay những giờ gió tuyết khắc nghiệt, dù ta nhiều lúc cứ ngỡ chỉ có một mình lẻ loi làm việc cần mẫn nhưng thực ra, luôn sẽ có công việc đó song hành cùng bạn, am hiểu bạn, tự tin cùng bạn bước trên con đường thành công sau này...Đó mới chính là lẽ sống..Anh thanh niên là một người như vậy...!