Bộ sa-lông bằng gỗ lát hoa để ở phòng khách là kỉ vật của ông nội. Ngày về hưu, cơ quan vừa tặng ông bộ sa-lông này. Giờ ông đã đi xa nhưng kỉ niệm về ông cùng bộ bàn ghế vẫn còn mãi.
Bộ sa-lông vừa bóng lên màu nâu thẫm, màu thời gian của 20 năm có lẻ. Cho đến nay, bộ sa-lông vẫn là thứ có giá trị nhất trong gia đình. Bộ sa-lông được kê ở gian giữa của căn nhà. Mặt bàn lại được đặt lên một tấm kính màu rất đẹp, nặng phải đến hai người mới xê dịch được. Chiếc ghế bên trái ngoài cùng là nơi ông ngồi đọc báo, uống trà và tiếp khách.
Ông không biết hút thuốc lào, thuốc lá nên ở trên bàn chỉ bày biện một bộ ấm trà loại quần ẩm và sáu chiếc chén xếp ngay ngắn trên chiếc đĩa to men xanh. Hình ảnh ông ngồi pha trà, uống trà mỗi sáng khi con cháu đang mơ màng ngủ. Mái tóc bạc phơ, ông tựa lưng vào ghế, trông gương mặt phúc hậu của ông thật đẹp.
Ngày nào bố cũng lau chùi bộ sa-lông một, hai lần. Bố mẹ dự định sẽ thuê thợ đánh véc-ni lại bộ sa-lông cho đẹp.Với ông, bộ sa-lông là tình đồng đội, tình chiến đấu. Mỗi lần có cán bộ, chiến sĩ ở đơn vị cũ về thăm ông, bộ sa-lông là nơi tụ của bao tình đồng chí, tình đồng đội vô cùng thắm thiết.
Còn với con cháu hiện nay và sau này, bộ sa-lông là kỉ vật thiêng liêng của người cha, người ông kính yêu để lại. Mỗi lần được bố sai đi rửa chén, lúc đặt lên mặt bàn xa-lông em lại bồi hồi tưởng như thấy ông đang ngồi trầm ngâm uống trà mỗi sáng mỗi chiều.
Năm tháng vừa trôi qua, mái nhà êm ấm của gia đình em vẫn lưu giữ bao kỉ niệm sâu nặng ân tình của ông bà nội. Mảnh vườn nhỏ xinh xắn trồng rau, mấy chậu hoa, góc sân lát gạch, cái bể đựng nước mưa,…và bộ sa-lông bằng gỗ lát hoa này như tiếng nói của gia tiên vọng về trong tâm hồn con cháu mỗi sáng, mỗi chiều, nhất là trong những ngày giỗ ngày Tết.