Còn nhớ ngày đầu tiên đến lớp, ai ai cũng đều xa lạ khiến em cảm thấy lạc lõng và buồn bã. Thế rồi Thảo Dung bước đến làm quen, đưa em đi tham quan ngôi trường mới và tiếp xúc với những người bạn mới. Từ đó, Dung và em trở thành đôi bạn thân thiết từ lúc nào không hay.
Ấn tượng đầu tiên của em về Thảo Dung đó là một cô nàng cân đối và cao ráo. Bởi vậy, khi đứng cùng với đám bạn trong giờ chào cờ, nhìn Dung vô cùng nổi bật. Cô nàng còn có khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương với hai má lúm đồng tiền ở má. Mỗi khi Dung cười, đôi mắt híp lại như hai sợi chỉ, khóe môi cong lên để lộ hàm răng trắng với chiếc răng khểnh. Dung kể rằng, cậu ấy rất thích chiếc răng khểnh của mình bởi nó làm cho cậu trở nên đặc biệt và duyên dáng hơn. Em thích nhất là mái tóc đen, dày và bồng bềnh của Dung. Mỗi giờ nghỉ giải lao, em và Dung thường tết tóc cho nhau thành những bím tóc vừa nhỏ vừa xinh. Để trang trí cho mái tóc ấy càng thêm đẹp, Dung thường rủ em đi mua những chiếc kẹp tóc hình bông hoa hay những chiếc vòng buộc tóc đủ màu sắc. Tuy sở hữu làn da bánh mật nhưng Dung không hề tự ti về điều đó. Đi đâu Dung cũng khoe với mọi người về làn da của mình. Nhờ có làn da ấy mà Dung trông khỏe mạnh và nổi bật hơn những bạn nữ khác.
Vào khoảng thời gian rảnh, Dung thích nhất là đọc sách. Cậu ấy cực kì mê mẩn những bộ truyện khoa học giả tưởng, đặc biệt là Harry Poter của J.K.Rowling. Mỗi lần tích góp được số tiền nho nhỏ từ những bữa ăn sáng, cậu ấy lại rủ em đi đến tiệm sách để tìm những cuốn sách hay, làm đầy thêm cho tủ sách nhỏ ở nhà. Ngoài sở thích ấy, Dung còn đam mê thể thao. Cứ chiều chiều, cậu ấy lại đạp xe ra công viên gần nhà để chơi đánh cầu lông với các em nhỏ và các bạn cùng khu phố. Dung kể với em, việc tập luyện thể thao thường xuyên vừa giúp tăng cường sức khỏe, vừa giúp cậu ấy làm quen với nhiều người bạn mới.
Xinh xắn, hoạt bát, năng động là thế nhưng ít ai biết rằng, Dung đã trải qua tuổi thơ khó khăn khi mất đi người cha của mình lúc còn rất nhỏ. Tuy căn nhà thiếu vắng hình bóng người cha nhưng Dung lại may mắn có một người mẹ kiên cường và yêu thương con cái hết mực. Mỗi lần kể cho em về mẹ của mình, cậu ấy vô cùng tự hào, đôi mắt sáng lên như tia nắng. Có lẽ, việc trải qua mất mát đã khiến Dung trở nên mạnh mẽ và sống có trách nhiệm hơn với mọi người. Ở lớp, cậu ấy là một học sinh chăm chỉ và luôn vui vẻ hòa đồng với tất cả mọi người. Còn ở nhà, cậu ấy là một người con ngoan, hiếu thảo với mẹ, với ông bà.
Tuy em với Thảo Dung quen nhau chưa lâu nhưng em vô cùng yêu quý bạn ấy. Bạn đã giúp em rất nhiều trong học tập, khiến em tự tin hơn vào chính bản thân mình. Không chỉ vậy, Dung còn là một "người lắng nghe", luôn ở bên cạnh chia sẻ với em nhiều câu chuyện buồn, vui. Em cảm thấy mình thật may mắn và hạnh phúc khi được gặp gỡ và quen biết một người bạn tuyệt vời như thế.