Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một đoạn văn ngắn nói về sự tin tưởng của Lão Hạc với ông Giáo

viết một đoạn văn ngắn nói về sự tin tưởng của Lão Hạc với ông giáo
 
3 trả lời
Hỏi chi tiết
269
1
0
Long
18/08/2021 23:16:21
+5đ tặng
Lão Hạc hết sức tin tưởng ông giáo . Người hàng xóm tốt bụng và giàu tình người đã làm cho lão xúc động và hết sức trân trọng những gì ông giáo dành cho lão. Thế mới thấy, tầng lớp tri thức trong xã hội ấy cũng khổ không kém những người nông dân, họ cũng phải xoay xở với áo cơm và cũng phải đau khổ về tinh thần. Họ cũng đang dằn vặt giữa đời sống tinh thần và đời sống vật chất, đi ngược lại những lí tưởng họ vốn nuôi sẵn trong đầu. Ông giáo cũng là kẻ khổ, khổ khi luôn phải chứng kiến sự đau khổ của kẻ khác. Đầu tiên chính là vợ ông, người đàn bà đã bị cái miếng ăn làm cho trở nên ích kỉ và ti tiện hơn "cuộc đời quả thật cứ một thêm đáng buồn". Và đến lão Hạc, ông luôn ở bên chia sẻ và tâm sự về những suy nghĩ trước cuộc đời nhưng rồi ông đâu thể giữ nổi lão Hạc sống hết cuộc đời này. Cái chết của lão như một sự giải đáp về thắc mắc trong ông giáo về phẩm chất của lão. Trước đó ông từng chiêm nghiệm rằng “Chao ôi, đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố mà hiểu họ thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc ti tiện xấu xa, bỉ ổi,... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương, không bao giờ ta thương”.Hóa ra lão không bị tha hóa vì cái nghèo, mà là lão đang tìm cách giải thoát mình khỏi cái nghèo đói. Cái chết của lão Hạc bằng bả chó, thảm biết mấy, ông giáo chứng kiến cảnh ấy mà không thôi thương cảm cho một kiếp người không thể tồn tại giữa cái xã hội đương thời tai ác ấy. Cái chết của lão cho thấy nhân tính đã chiến thắng, lòng tự trọng vẫn kìm chân con người trước bờ vực của sự tha hóa. Ông giáo đã nhận ra rằng những người như lão Hạc đáng thương và đáng trọng đến mức nào dù hoàn cảnh tồi tệ đến mấy, thì lão vẫn không làm mất phẩm chất như một sự cứu cánh và cái chết ấy là sự lựa chọn duy nhất và cũng bất đắc dĩ.
B

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
+4đ tặng

Một trong những nhân vật để lại cho em ấn tượng sâu sắc nhất trong tiến trình văn học Việt Nam đó chính là nhân vật Lão Hạc của nhà văn Nam Cao. Ông là một người nông dân nghèo, vợ mất sớm, con bỏ đi làm đồn điền cao su, lão sống lủi thủi với con chó và chỉ có nó bầu bạn với lão hằng ngày, cái nghèo đói khiến lão rau cháo qua ngày cuối cùng bần quá nên đã bán chó; vì quá ăn năn hối hận nên lão đã tìm đến cách ăn bả chó để tự tử. Thật đáng thương cho một kiếp người. Một con người hiền lành, chất phác, giàu tình yêu thương lại có một cái kết vô cùng đáng thương. Nhân vật đã mang đến cho chúng ta nhiều cảm xúc vô cùng đặc biệt: sự cảm thông với một người nghèo khổ, tình yêu thương dành cho một người bất hạnh, sự nể phục dành cho một người cha yêu con, một người chủ yêu chó. Hình ảnh lão Hạc là đại diện cho người nông dân ở giai đoạn đó bị xã hội đẩy vào bước đường cùng, để giữ lại phẩm giá của mình họ đã phải tìm đến cái chết kết thúc một kiếp người đầy tội nghiệp. Không chỉ lão Hạc mà những nhân vật khác trong giai đoạn này cũng xứng đáng nhận được tình yêu thương của độc giả mọi thời kì. Nhân vật lão Hạc nói riêng và người nông dân nói chung là một đề tài quen thuộc đã và đang là chủ đề được khai thác nhận được sự quan tâm đặc biệt từ bạn đọc. Nhiều năm qua đi nhưng lão Hạc vẫn sống mãi trong lòng bạn đọc và để lại nhiều ấn tượng sâu sắc.

0
0
lisa nguyễn
18/08/2021 23:22:45
+3đ tặng

 Truyện ngắn "Lão Hạc" được đăng báo năm 1943 và được đánh giá là tác phẩm tiêu biểu của khó tàng truyện ngắn hiện thực. Truyện đã ngầm phản ánh và tố cáo được phần nào về hiện thực của xã hội phong kiến xưa đối với cuộc sống lam lũ, vất vả của người nông dân trong thời kì  Cách mạng tháng Tám. Lão Hạc là một nhân vật biểu tượng cho hình ảnh của những người nông dân nghèo, lão Hạc có hoàn  cảnh không mấy tốt đẹp, vợ lão đã bỏ cha con lão mà ra đi từ sớm lão phải chịu cảnh gà trống nuôi con. Anh con trai của lão do không đủ tiền cưới vợ nên quẫn chí bỏ đi làm ở đồn điền cao su. Sau khi con trai của lão đi đồn điền, lão Hạc một thân một mình sống  với con chó của lão đặt tên là cậu Vàng để bầu bạn. Do mất mùa, bị ốm, và không có việc làm, sợ tiêu vào số tiền dành dụm cho con, lão Hạc đành đau lòng bán chó Vàng đi. Sau khi bán chó, lão gửi ông giáo mảnh vườn nhờ trông hộ cùng với đó là 30 đồng bạc nhờ lỗ ma chay. Lão Hạc lại tiếp tục một cuộc sống khốn khó, thiếu thốn nhưng những khó khăn của lúc này hơn khi xưa nhiều  nhưng lão vẫn quyết luôn từ chối mọi sự  giúp đỡ từ người khác. Nhưng đến cuối câu chuyện, lão Hạc đã tự kết liễu cuộc đời  khổ đau của mình bằng bả chó trước sự chứng kiến của bao bà con hàng xóm. Trong truyện, nhân vật lão Hạc dù sống trong hoàn cảnh nghèo khó, khổ sở nhưng lão vẫn giữ được cho mình những đức tính tốt.

  Lão Hạc là một người cha yêu thương con hết mực, nguyện vì con mà hy sinh. Lão thương con lắm, lão cố gắng kiếm tiền để cho con trai lấy vợ nhưng dù cố đến mấy thì lão vẫn không lo được. Cũng vì thế mà con trai lão bỏ đi làm ở đồn điền cao su -cái nơi ấy đi thì dễ mà về thì khó, anh còn trai vì thế mà biền biệt một năm ròng không có tin tức gì.Lão chỉ biết sống đơn độc một mình với kỷ vật mà đứa con trước khi đi đã để lại cho lão là một con chó và lão coi nó như con người và xưng hô bằng cái tên gần gũi là "cậu Vàng", khi buồn thì lão có cậu Vàng là người để tâm sự. Lão Hạc cố gắng tìm việc làm, kiếm chút tiền để sống  qua ngày, cố sống cho đến khi con trai về, lập gia đình và lão mong được sống bên con bên cháu vui vẻ. Nhưng đời đâu cho lão mong muốn gì được điều đấy, lão ngày càng tiều tụy, yếu đi ghê lắm sau trận ốm kéo dài. Số tiền lão dành dụm bấy lâu cũng sắp cạn kiệt. Không việc làm, rau màu thì bị bão quật đổ hết, mùa màng thì thất thu khiến cho cuộc sống của lão Hạc ngày càng khó khăn. Nhưng dù cho cuộc sống của lão Hạc có khó đến đâu thì lão cũng không hề dùng đến 1 đồng nào trong số tiền lão đã cố gắng dành dụm cho đứa con trai và chờ nó về. Cuối cùng, lão đành đưa ra quyết định đau lòng là bán cậu Vàng đi, bán con chó mà lão coi nó như người thân và nó đã bầu bạn với lão khi cô đơn. Sau khi bán chó, lão Hạc sang nhờ ông giáo giữ hộ mảnh vườn 3 sào mà khi xưa vợ lão phải thắt lưng buộc bụng giữ lại cho người con trai và cùng đó là 30 đồng bạc lo ma chay cho chính lão.Không chỉ có tình yêu thương, lo lắng cho con mà lão Hạc còn có tấm lòng giàu tình yêu thương cho dù đối phương là một con chó đi nữa. Tất cả bộc lộ quá chị tiết sau khi bán chó của lão Hạc. Lão thấy ăn năn, hối hận vì đã tự tay bán đi cậu Vàng mà lão mến. Ngày sau khi bán chó, lão sang nhà ông giáo để giãi bày nỗi đau, ân hạn trong lòng mình với dáng vẻ trông rất khổ sở "Mặt lão đột nhiên co dúm lại. Những nếp nhăn xô lại ép cho nước mắt phải chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu máo như con nít". Lão Hạc kể cho ông giáo nghe tâm sự của mình mà dường như lão còn tự trách mắng bản thân quá đỗi vô tâm,  phũ phàng với con chó- con vật thân thương của lão"A! Lão già tệ lắm! Tôi ăn ở với lão như thế mà lão xử với tôi như thế này à! Thì ra tôi già bằng này tuổi đầu mà còn đi đánh lừa một con chó, nó không ngờ tôi nỡ tâm lừa nó. Lão Hạc là người nông dân tùy nghèo khổ, cuộc sống thiếu thốn nhưng vẫn luôn giữ được lòng tự trọng, tình nghĩa và trung thực. Lão Hạc không nhận sự giúp đỡ từ ông giáo, không chỉ thế lão còn tự chuẩn bị tiền làm ma chay cho mình và gửi ông giáo giữ hộ để khi cần thì ông giáo đưa ra coi như lão cũng có chút tiền lúc cần thiết và còn lại nhờ bà con hàng xom lộ hộ. Lão không muốn mắc nợ ai cả, lão tự lực cánh sinh làm nụng để có cái sống qua ngày mà không liên lụy đến người khác. Có lẽ do sự việc tự lão đã bán cậu Vàng thì lão cảm thấy bản thân đã rất cắn rứt lương tâm. Thế là lão Hạc bèn quá nhà Binh Tư để xin ít bả chó và với cái lý do đi bắt chó nhà khác, chính vì thế lão đã làm cho Binh Tư và cả ông giáo hiểu lầm rằng lão già bộ hiền lành. Mãi cho đến khi tận mắt chứng kiến cái chết do bả chó mà chính lão Hạc vừa xin được đó, một cái chết đau đớn, vật vã, lão khi sống đã sống cuộc sống khổ cực mà đến cái chết lão cũng không muốn tự chọn cho mình một cái chết yên bình, nhẹ nhõm, dễ chịu mà phải cố tình làm cho cái chết đau đớn, dằn vật về thể xác nhưng có lẽ trong thâm tâm lão đã yên tâm ra đi rồi. "Lão đang vật vã ở trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, hai mắt long sòng sọc. Lão tru tréo, bọt mép sùi ra, khắp người chốc chốc lại bị giật mạnh một cái, nảy lên. Hai người đàn ông lực lưỡng phải ngồi lên người lão. Lão vật vã đến hai giờ đồng hồ rồi mới chết...". Lão muốn tâm hồn mình trong sạch sau bao sự dằn vặt của lương tâm. Lão đi rồi, lão Hạc đã đi đến cái chết để không đụng vào tiền của con trai lão khi bất đắc dĩ, lão đi tìm cậu Vàng tạ lỗi vì quá nhẫn tâm. Lão Hạc, cho đến cuối đời, lão luôn là một người có trái tim trong sáng, thuần khiết, tấm lòng yêu thương con vật đáng trân trọng, thật đáng quý, ngưỡng mộ biết bao.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo