Tả cây dừaChiều chiều, em thường cùng bố mẹ đi dạo mát ở bờ biển. Ở đây có nhiều cảnh vật mà em thích. Còn gì thú vị bằng được ngồi dưới những gốc dừa nhìn ra biển cả, tận hưởng những làn gió từ đại dương thổi vào. Những cây dừa đã trở thành những người bạn thân thiết của em từ lúc nào cũng không biết nữa.
Hoặc có thể mở bài như sau:
Cứ mỗi lần về quê ngoại chơi, tôi lại thích đi dọc theo hàng dừa dạo mát. Vườn nhà ngoại tôi bát ngát dừa là dừa vì đây là xứ dừa, nhìn tới đâu cũng thấy dừa. Những trưa hè mà ngồi ở dưới gốc dừa, tận hưởng những cơn gió thoảng qua, nghe rừng dừa rung lên những bản nhạc không lời, lúc trầm, lúc bổng thì thật là thú vị.
Tả cây hoa mai
Vườn kiểng nhà em có nhiều loại cây quý. Nào là thiên tuế, vạn tuế, bồ đề, nguyệt quế, trúc… loài nào cũng có. Nhưng mọi người đều khen cây mai có giá trị nhất. Hôm trước tết vài tháng, ba thuê người đào lên đặt vào chậu, để ngay trước sân nhà. Đó là cây mai nội em trồng đã hơn sáu, bảy mươi năm nay.
– Hoặc có thể mở bài như sau:
Chưa có mùa xuân nào vườn hoa nhà em lại nở nhiều bông như xuân năm Ất Dậu này. Hình như chúng đua nhau thi tài, khoe sắc, xem ai đón xuân đúng ngày, đúng tháng theo “dự kiến” của cô chủ. Vừa mới 26, 27 Tết, chúng đã rục rịch hé nở. Nào hồng, nào huệ, nào cúc, rồi lay ơn, thược được… loài nào cũng đẹp cũng thơm. Nhưng em thích nhất vẫn là cây mai vàng mà ông nội trồng cách nay hơn năm mươi năm được bố đưa vào chậu kiểng đặt ngay ở góc phải sân nhà.
Tả cây hoa phượng
Sân trường em trồng rất nhiều loại cây cho bóng mát. Chúng đứng thành hàng thẳng tắp, xòe tán rộng che bóng mát khắp cả sân trường. Nhưng có lẽ gốc cây thu hút lũ trẻ chúng tôi nhiều nhất vẫn là cây phượng già ở giữa sân trường.
– Hoặc có thể mở bài như sau:
Cầm những con bướm ép màu huyết dụ, đẹp như những con bướm trong tranh vẽ mà chị Hương đưa cho, lật qua lật lại bỗng tôi reo lên: “A ! Em biết rồi ! Chị ép bằng những cánh phượng vĩ phải không?" Chị tôi cười nói: “Giỏi lắm! Em biết chị nhặt những cánh phượng này ở đâu không? Ngay trong sân trường em hôm đi đón em đấy! Cây phượng này do chính lớp chị trồng đấy. Nhặt những cánh phượng rơi mà lòng chị bồi hồi. Mới đó mà đã tám năm rồi!”. Cây phượng ở sân trường em có lai lịch như vậy đó.