Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Theo như ta được biết thì đối với biết bao thế hệ học sinh Việt Nam ngày nay tựu trường luôn là khoảng khắc thiêng liêng, ghi nhớ sâu đậm những cảm xúc khó tả hồi hộp, háo hức và sự bỡ ngỡ của ngày tựu trường không bao giờ phai nhòa trong tâm trí. Và giờ tôi cũng như vậy, mặc dù năm nay là tôi đã lên lớp 8, đã trải qua 7 năm học, 7 buổi tựu trường, kể từ ngày tôi biết cắp sách đi học thế mà cái cảm giác háo hức, hồi hộp ấy chưa bao giờ phai nhạt đi trong tâm trí tôi. Tôi còn nhớ ngày hôm ấy là một ngày trời se se lạnh cảnh vật đều bị phủ bởi một lớp sương thu mỏng, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi và dắt đi trên đường bê tông dài và hẹp. Con đường này quả thật đã trở nên quen thuộc với tôi, nhưng ngày hôm đó tôi lại cảm giác con đường này rất lạ, hình như nó khác với con đường mọi ngày tôi vẫn đi lúc đó tôi không hiểu nên đã hỏi mẹ rằng “ Mẹ ơi, vì sao con đường hôm nay lạ vậy hả mẹ?" mẹ tôi mỉm cười ôm tôi vào lòng và nói với tôi rằng "Con đường mà ngày hôm nay con đi là con đường đi học, bắt đầu từ hôm nay con đường này sẽ dẫn con đến mái trường thân thương chứ không dẫn con đến nơi mà có các trò chơi đu, cầu trượt… nữa". Lúc đó tôi không hiểu lắm nhưng cũng không hỏi lại. Tuy nhiên thì tôi cũng hiểu được một phần là "hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi học!". Và đến ngày hôm nay tôi vẫn luôn tự hỏi chính bản thân mình rằng: "Vì sao đã trải qua 7 buổi khai trường rồi mà mình vẫn còn hồi hộp, háo hức cái cảm giác của ngày đầu tiên đến trường?" và tôi cũng đã từng nghĩ nếu một ngày kia, khi đã qua tuổi học trò, tuổi thơ ấu, tất cả chỉ còn là dư âm đọng lại. Dù trong tôi vẫn còn một chút con trẻ, một chút học trò vẫn luôn chờ trực sống dậy mà lại bị những lo toan từ cuộc 2000 sống dìm xuống và hòa tan thì liệu nó có thể bộc phát được không? Nếu lúc đó tôi muốn gặp lại thầy cô và bạn bè xưa cùng một lúc thì bao giờ mới có thể làm được? Tất cả có lẽ sẽ mãi mãi chí là một dấu hỏi.
Xem thêm: Soạn bài lớp 8: Viết bài tập làm văn số 6
Ngày khai trường thứ 8 của tôi. Dường như tâm trí tôi vẫn có cái cảm giác đó, nhưng trong thâm tâm, suy nghĩ tôi lại khác. Nếu 7 năm trước tôi chỉ có cái cảm giác bồi hồi háo hức thì ngày hôm nay tôi còn mang một suy nghĩ về một ngày kia. Buổi tựu trường sẽ mãi mãi là chùm sao ngân hà ló rạng lung linh cùng với những suy nghĩ sâu lắng đầy sắc mầu của tôi để rồi tôi sẽ phải nhớ để tìm về.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |