Sau khi đánh tan giặc Ân,Thánh Giống cưởi ngựa sắt bay về trời.khi về trời được một thời gian Thánh Giống bắt đầu cảm thấy nhớ cha mẹ,bạn bè,người thân ở trần gian.Cậu cảm thấy mình thật nhẫn tâm khi bỏ cha mẹ già mà bay về trời.Cậu có công với đất nước nhưng lại bất hiếu với cha mẹ lương tâm cậu cảm thấy gay gức,dằn dặt.Bổng một ngày cảm giắc ấy hóa thành sự cam đảm cậu đến trước ngọc hoàng xin được về trân gian phụng dưỡng cha mẹ già.Ngọc hoàng nghe xong liền tức giận:"ngươi vốn là thiên tướng được cử xuống trần để giúp dân đuổi giặc nay đã hoàng thành sứ mệnh cớ sao lại xuống trần".Nhưng đứng trước sự hiếu thảo của Thánh Giống ngọc hoàng đành đồng ý cho cậu xuống trần gian nhưng với một điều kiện là sau khi xuống trần Thánh Giống không còn là thần sẽ không còn phép thuật,tuổi thọ chỉ được vài chục năm như người trần.Kể từ đó Thánh giống trưở về trần gian chăm sóc cha mẹ già.Với sức khỏe, tài năng và sự hiền lành vốn có một mình cậu làm lụng vất vả gây dựng được một cơ ngơi đồ sộ,vợ hiền con ngoan.Từ đó cả gia đình Thánh giống sống hạnh phúc đời đời.