Hai câu thơ "Tôi với anh biết từng cơn ớn lạnh......Thương nhau tay nắm lấy bàn tay" được trích trong bài thơ "Đồng chí" của tác giả Chính Hữu. Câu thơ đã thể hiện tình đồng chí trong những năm tháng kháng chiến chống Pháp đầy gian khổ. Ở câu thơ đầu tiên "Tôi với anh biết từng cơn ớn lạnh" đã thể hiện hoàn cảnh nghèo khó, thiếu thốn của cuộc kháng chiến. Câu thơ chầm chậm vang lên nhưng lại đứt quãng, phái chăng sự khó khăn vất vả thiếu thốn của những người lính đã làm cho nhịp thơ Chính Hữu sâu lắng hơn. Đất nước ta còn nghèo, những người lính còn thiếu thốn quân trang, quân dụng, phải đối mặt với sốt rét rừng, cái lạnh giá của màn đêm... Chỉ đôi mảnh quần vá, cái áo rách vai, người lính vẫn vững lòng theo kháng chiến, mặc dù nụ cười ấy là nụ cười giá buốt, lặng câm. Tình đồng đội quả thật càng trong gian khổ lại càng toả sáng, nó gần gũi mà chân thực, không giả dối, cao xa... Tình cảm ấy lan toả trong lòng của tất cá những người lính. Đến câu thơ tiếp theo, với việc sử dụng động từ "nắm" người đọc đã hình dung rõ nét tình đồng chí, động đội nơi đây. Cái tình cảm ấy thật giản dị, thật đơn sơ, thật mộc mạc nhưng ấm áp đến lạ thường. Các anh động viên nhau qua cử chỉ rất đỗi thân thuộc "nắm tay". Hành động ấy như là ngọn lửa sục sôi ý chí chiến đấu, như là hơi ấm sưởi ấm trái tim các anh. Thật cảm ơn nhà thơ đã đem đến những câu thơ hay tuyệt diệu như thế này. Nhờ có nhà thơ mà người đọc thêm hiểu, thêm yêu, thêm trân trọng những người đã ngã xuống vì màu cờ sắc áo, vì độc lập hòa bình cho Tổ quốc.