Tôi là một nghệ sĩ nổi tiếng của Hi Lạp. Trong một cuộc thi ca hát ở đảo Xi-xin, tôi đoạt giải nhất và được thưởng nhiều tặng vật quý giá. Trên đường trở về kinh đô, đến giữa biển thì đoàn thuỷ thủ trên tàu nổi lòng tham, cướp hết tặng vật và định giết tôi. Tôi xin với bọn cướp biển được hát bài mà tôi yêu thích lần cuối cùng trước khi chết. Bọn cướp bằng lòng. Tôi đứng trên boong tàu cất tiếng hát, đến đoạn mê say nhất, tôi nhảy xuống biển... Bọn cướp cho rằng tôi đã chết liền dong buồm trở về đất liền.
Nhưng những tên cướp đã nhầm. Khi tiếng hát của tôi vang lên, có một đàn cá heo đã bơi đến bên cạnh tàu, say sưa thưởng thức tiếng hát của tôi. Lúc tôi nhảy xuống biển, bầy cá heo đã cứu tôi. Chúng đưa tôi trở về đất liền nhanh hơn cả tàu của bọn cướp. Tôi tấu trình với nhà vua toàn bộ sự việc nhưng vua không tin, sai giam tôi lại.
Hai hôm sau, bọn cướp mới về tới đất liền. Nhà vua cho gọi chúng vào và tra hỏi về cuộc hành trình. Chúng bịa chuyện tôi xin ở lại đảo. Đúng lúc đó, tôi bước ra. Đám thuỷ thủ sửng sốt, hoảng sợ, không tin vào mắt mình... Vua truyền lệnh trị tội bọn cướp và trả lại tự do cho tôi.
Sau câu chuyện lạ kì đó, nhiều thành phố ở Hi Lạp và La Mã đã xuất hiện những đồng tiền khắc hình một con cá heo cõng người trên lưng, có lẽ đó là đồng tiền được ra đời để ghi lại tình cảm yêu quý con người của loài cá heo thông minh.