Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Cảm nghĩ về mẹ – Tôi nghĩ mình là một đứa trẻ may mắn bởi tôi sinh ra trên đời này được hưởng trọn vẹn niềm vui hạnh phúc tình thương của cả cha và mẹ dành cho mình. Ba mẹ là những người thương yêu tôi nhất trong cuộc đời này, là người cho tôi mọi thứ tốt đẹp để tôi có thể tiếp bước tới trường, được tung tăng nô đùa cùng chúng bạn.Sẽ không có lời lẽ nào có thể nói hết công lao trời biển của ba mẹ, đặc biệt là của mẹ dành cho tôi. Bởi tình mẹ là một thứ tình cảm ngọt ngào ấm áp nhất trong cuộc đời mà chúng ta có thể nhận được. Ai có mẹ đó chính là điều hạnh phúc và tuyệt vời nhất chính vì vậy chúng ta không nên làm buồn lòng mẹ của mình.Nhưng những ngày còn nhỏ tôi không hiểu điều đó, tôi thường xuyên làm cho mẹ của mình phải buồn rầu đau khổ bởi những trò nghịch ngợm phá phách, rồi khiến cho thầy cô bạn bè tức giận mách tội với mẹ tôi. Tôi nhớ có lần tôi nghịch ngợm chọc ghẹo một bạn cùng lớp làm cho bạn ấy bị ngã và phải nhập viện. Mẹ tôi vô cùng lo lắng, những ngày đó mẹ ở trong việc chăm sóc bạn ấy vô cùng tận tình chu đáo, rồi mẹ tôi cũng trả hết viện phí cho gia đình bạn. Khi bạn ấy khỏe lại xuất viện thì mẹ tôi bị ngất xỉu vì quá mệt mỏi sau những ngày thức trắng đêm trong bệnh viện.Nhìn thân hình gầy ốm của mẹ nay lại gầy gò hơn, đôi mắt quầng thâm trũng sâu vì thiếu ngủ, cơ thể phờ phạc mệt mỏi nằm trên giường bệnh ngủ thiêm thiếp trong lòng tôi trào dâng sự hối hận vô hạn. Tôi cảm thấy mình thật sự là đứa con bất hiếu, chỉ vì những trò quậy phá của tôi mà làm mẹ mình phải chịu nhiều vất vả, mệt nhọc, rồi còn bị gia đình bạn kia mắng mỏ vì không biết cách dạy tôi. Lúc đó tôi buồn nhiều lắm và cảm thấy hối hận vô cùng.Khi tôi lớn hơn, tôi không còn nghịch ngợm chọc phá những trò trẻ con làm mẹ buồn nữa, nhưng mẹ vất vả bởi phải dạy cho tôi biết những điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Biết "Tôn sư trọng đạo" biết thế nào là: hiếu kính, lễ nghĩa…Mỗi khi tôi gặp khó khăn trong học tập, cuộc sống mẹ đều là người động viên an ủi tôi. Mẹ của tôi luôn khích lệ tôi tiến lên phía trước cố gắng thực hiện những ước mơ mà mình mong muốn không bỏ cuộc không lùi bước, nếu thất bại cũng không nản chí. Bởi mẹ bảo "Có chí thì nên" chỉ cần thật sự quyết tâm thì cái gì con người ta cũng có thể làm được.Những lời động viên của mẹ chính là sức mạnh cho tôi bước tiếp. Tôi đã học hành chăm chỉ để không phụ lòng của mẹ. Chưa bao giờ tôi nói với mẹ rằng mẹ ơi con yêu mẹ. Con thật sự biết ơn công lao trời biển mà mẹ đã dành cho con. Con hứa sẽ phấn đấu học tập để trở thành người có ích cho xã hội, để mẹ không phải xấu hổ vì con.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |