Chà,thế là sau bao nhiêu năm xa cách thì tôi cũng gặp lại được em gái bé bỏng đi nước ngoài từ lâu của tôi. Gặp đc cô bé ngày nào còn chập chững ngã khi mới tập đi nay đã trở lên cứng cỏi và tài giỏi. Hôm ấy là một buổi chiều nắng hạ tôi bỗng nhận đc tin em tôi từ nước ngoài về , lòng tôi nao nao mà hồi hộp mong chờ đc gặp lại em mình . Biết tin đó tôi chạy đi mua 1 túi kẹo để tặng cho em tôi khi trở về ,túi kẹo tuy giản đơn nhưng lại là tất cả tiền tiết kiệm tuần này của tôi để đi mua quả bóng mới nay mua kẹo để tạo bất ngờ cho cô em nhỏ của tôi. Chờ đến tối , bỗng tiếng xe từ đâu đó vọng ra ,tôi háo hức chạy ra ngoài . em tôi núp sau cổng rụt rè vì lâu về nước rồi nhìn tôi chằm chằm mọi thứ như đang rơi vào sự im lặng . À ! tôi chợt nhớ ra túi kẹo nho nhỏ hồi chiều vội chạy vô nhà rồi mang ra tặng cô em nhỏ của tôi . Nó như nhịn cười và nhận trong sự vui vẻ . Tôi dắt tay em tôi vào nhà ,dần kí ức hồi nhỏ của hai anh em tôi ùa về thật chan hoà và ấm áp biết bao . Tối đó cả nhà đã làm một mâm cơm lớn mừng em tôi trở về. Bữa cơm chan ngập tiếng cuwfoi trong gia đình nhỏ này sẽ là 1 kỉ niệm đáng nhớ của tôi . - Mình tự chế nha, thông cảm ko hay lắm - :)