Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Bằng đoạn văn 12-15 câu em hãy kể lại cuộc gặp gỡ với thầy cô và bạn bè sau một thời gian thực hiện giãn cách xã hội

bằng đoạn văn 12-15 câu em hãy kể lại cuộc gặp gỡ với thầy cô và bạn bè sau một thời gian thực hiện giãn cách xã hội và ở nhà học trực tuyến.Khi kể có sử dụng yếu tố miêu tả và biểu cảm(gạch chân và chú thích bằng hai màu mực khác nhau hai yếu tố miêu tả và biểu cảm) nhanh giúp mk nhé cảm ơn.
 
2 trả lời
Hỏi chi tiết
134
1
0
Nguyễn Hà Thương
16/10/2021 18:35:02
+5đ tặng

Ông cha ta có câu: “Không thầy đó mày làm nên”. Thật vậy, nếu thiếu đi những người giáo viên tận tụy, khó mà những đứa trẻ tự mình học thành tài. Vậy nên, em luôn kính trọng, yêu quý những người thầy, người cô của mình. Trong đó em đặc biệt yêu mến cô Hà - cô giáo dạy môn Ngữ văn của em.

Cô Hà là một giáo viên dày dặn kinh nghiệm khi đã đi dạy được hơn mười năm rồi. Vậy nên những phương pháp giảng dạy của cô vô cùng đa dạng, hấp dẫn lại dễ hiểu. Khiến em khó mà rời mắt ra khỏi cô mỗi giờ học. Cô có dáng người hơi thấp, nhưng cân đối. Hằng ngày, theo quy định của trường, cô luôn mặc áo dài đến lớp. Những chiếc áo dài của cô luôn có màu sáng trang nhã, có họa tiết đơn giản như hoa sen, cây trúc, hoặc chẳng có hình vẽ nào cả. Dù vậy, cũng đủ để tôn lên vẻ đẹp dịu dàng của cô. Tóc cô dài đến giữa lưng, đen và mượt mà. Trông cô chẳng khác gì những người mẫu ảnh cả. Giọng nói cô thì vô cùng dịu dàng, trầm lắng, khiến người nghe mê say không dứt ra được.

Điều em thích nhất ở cô Hà chính là tính cách của cô. Cô là một người rất tốt bụng và nhiệt tình, thích giúp đỡ người khác. Nhớ có lần, khi sắp đến kì thi thì em bị ốm phải nghỉ ở nhà. Lo em không ôn kịp các bạn, cô đã mang theo các tài liệu ôn thi được biên soạn chi tiết sang tận nhà để đưa cho em. Lúc đó, em cảm động lắm. Quyết tâm học thật kĩ, thi được điểm cao để không phụ sự quan tâm của cô.

Em mong sao, sang năm, mình vẫn sẽ tiếp tục được học với cô Hà. Để em lại tiếp tục được làm cô học trò bé bỏng của cô giáo tuyệt vời ấy.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
bây bi cát chình ma
16/10/2021 18:35:05
+4đ tặng

Trong cuộc đời của mỗi con người, ai mà chả được lớn lên trong vòng tay ấm áp của mẹ, trong tình yêu thương bao la của mẹ, trong những khoảnh khắc êm đềm, dịu dàng nhất, tôi cũng vậy, tôi lớn lên trong sự bao bọc che trở của mẹ cùng với những kỉ niệm gắn bó đẹp nhất, trong sáng nhất khi bên mẹ, nhưng cái kỉ niệm về giây phút đầu tiên tôi gặp mẹ sau một thời gian xa cách khiến tôi nhớ mãi.

Ngày ấy, tôi được sinh ra và lớn lên trong tình thương ấm áp, êm đềm của bà ngoại tôi mà thiếu mất đi tình thương của bố mẹ, bà tôi tuy đã già, sức yếu nhưng vẫn luôn cố gắng làm việc nhỏ nhặt để nuôi tôi ăn học. Mỗi lần nhìn thấy các bạn được bố mẹ đưa đón và dẫn vào lớp mà tôi thấy thèm, mong sao mình có mẹ dắt vào lớp. Nhưng đó chỉ là mộng tưởng là khát vọng mà thôi, còn hiện tại tôi đang sống với bà, một mình đi học tự vào lớp, lắm lúc tôi tự nhủ rằng” bà là cha là mẹ của tôi”. Tôi nghe lời bà nói, bố tôi vì một tai nạn giao thông nên đã qua đời, còn mẹ tôi là cùng quẫn quá và không còn ý chí khi phải chịu một nỗi đau quá lớn nên mẹ đã bỏ nhà bỏ quê hương đi làm xa. Nhưng nghe đâu mẹ tôi đã đi lấy chồng khác. Tuy vậy, tôi vẫn tin tưởng vào bà tôi, vào mẹ tôi, và cuối cùng cái khát khao được gặp mẹ ấy cũng đến với tôi, trên đường đi học tôi nhìn thấy một người phụ nữ đã đứng tuổi nham nháp giống nức ảnh của mẹ tôi, nhưng người ấy không gầy guộc, da đen giống mẹ mà là nguời đàn bà mộc mạc, nước da trắng hồng làm nổi bật khuôn mặt hiền lành, dịu dàng, chỉ có mái tóc, đôi mắt đen láy cùng với đôi môi đỏ hồng là giống. Tim tôi đập thình thịch thật nhanh như đang chờ đợi điều gì đó, nhưng rồi người ấy cũng chẳng để mắt tới tôi, đi lướt qua một cách nhẹ nhàng, tôi vô cùng đau đớn, thất vọng, khóc nức nở. Bất chợt, tôi bỗng quay lưng lại gọi bối rối ” mẹ ơi! mẹ ơi!”. Con của mẹ đây mà, con Hồng đây mà, rồi tôi chạy theo người phụ nữ ấy. Nếu đó không phải mẹ của tôi thì chắc sẽ là chuyện cười của mọi người xung quanh cũng như bọn lũ bạn của tôi. Có lẽ tôi sẽ gục ngã, khụy gối xuống mà lòng thắt lại, đau đớn vô cùng, nhưng rồi người đó bỗng dừng lại và quay lại, tôi chạy nhào tới mà ôm vào người ấy. Chao ôi! cái cảm giác ấm áp này tôi chưa hề có bỗng mơn man khắp da thịt tôi. Tôi chưa bao giờ hạnh phúc như vậy, rồi mẹ xoa đầu tôi, hỏi tôi có phải là con của mẹ không? Tôi rơm rớm nước mắt mà kể cho mẹ nghe mọi chuyện. Hai mẹ con mừng mừng tủi tủi khi gặp lại nhau, mẹ tôi dắt tôi đi học, bao con mắt kinh ngạc của bọn bạn tôi ì có mẹ dắt tới trường, rồi năm tháng trôi qua, tôi được sống trong vòng tay ấm áp, đầy tình yêu thương bao la của mẹ, những kỉ niệm ấy luôn để lại ấn tướng sâu sắc trong tôi.

Tôi mong sao,. những đứa trẻ bất hạnh không được sống trong tình yêu thương củ a mẹ thì sẽ sớm gặp lại mẹ, sớm được sống trong tình yêu thương của mẹ để cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt giống như tôi- kỉ niệm của tôi.

bây bi cát chình ma
ulatr nhầm đề mà viết về người thân được ko?
An Phạm
nhớ đọc kĩ đề bạn nhé^^

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo