*Từ câu chuyện trên em hãy viết bài văn nghị luận xã hội (khoảng 500 từ) trình bày suy nghĩ của em về vấn đề được đặt ra từ câu chuyện trên.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Con người chúng ta như một tờ giấy trắng vậy, chúng ta có những tình cảm rất trong sáng với bạn bè, gia đình, thầy cô và cả những người khác. Chúng ta luôn dành cho những người yêu thương những tình cảm thật đẹp và quý giá. Trong mỗi con người luôn là sự tha thứ, bao dung, tình cảm. Chúng ta đích thực là những tờ giấy trắng thực thụ với những tính cách tốt đẹp mà chỉ có con người mới có. Thế nhưng, tờ giấy trắng đó sẽ không thể nào nguyên vẹn được khi chúng ta - những tờ giấy trắng tồn tại trong xã hội - là hai mặt đối lập nhau hoàn toàn. Đó cũng chính là ý nghĩa của câu chuyện "Vết đen trên trang giấy trắng" gửi gắm đến tất cả chúng ta.
Trong cuộc sống, không ai toàn vẹn về mọi mặt. Trong mỗi chúng ta, mặt tốt và xấu luôn tồn tại song song với nhau. Bạn thông minh, chăm chỉ nhưng bạn lại là người cọc cằn, khó chịu. Bạn thân thiện nhưng lại ích kỉ,... và ít ai có thể dung hòa và chịu sửa chữa những điểm xấu đó khi được góp ý. Một điều tôi chắc chắn với bạn rằng, khi bạn làm người xấu thì số lượng người hâm mộ, nhớ đến bạn nhiều hơn khi bạn là người tốt. Nói như vậy không phải chúng ta nên phấn đấu để trở thành người xấu mà phải nhìn nhận cái xấu đó một cách tích cực hơn.
Khi ví con người là tờ giấy trắng thì vết mực đen kia lại chính là những tật xấu của mỗi con người. Tôi vẽ vệt mực đen lên tờ giấy trắng thì bạn chỉ thấy vết mực đen đó, giống như khi chúng ta tiếp xúc với một người bạn bất kì thì thường chúng ta chỉ quan tâm đến những tật xấu của người đó mà quên đi người bạn đó còn có nhiều điểm tốt hơn gấp nhiều lần so với cái vệt đen nhỏ nhoi ấy. Nhưng tại sao chúng ta thường hay để ý đến những điều xấu đó nhiều hơn điều tốt ta có thể thấy? Đơn giản là ở mỗi con người chúng ta luôn tồn tại cái tôi, cái ý muốn cá thể mà có lẽ suốt đời chúng ta không thể nào từ bỏ được. Chính điều đó khiến chúng ta liên tục không hài lòng với những gì không theo ý của mình hay nhỏ nhoi xúc phạm đến mình. Và bạn muốn tránh xa cái cản trở quyền lợi của mình và sẵn sàng nói không hay, không tốt về cái làm tổn thương lòng tự trọng của bạn, đó có phải là vết mực đen của bạn không ?Chẳng ai chịu vui vẻ thừa nhận cái xấu của mình một cách thẳng thắn. Nói đơn giản, khi bạn thấy mình đúng thì chưa hẳn điều đó là đúng và khi bạn chê trách lỗi lầm của ai đó thì hãy tin rằng bạn cũng đang bị chê trách vì một vấn đề khác dù rất nhỏ hay dù bạn không hề cố ý, bởi người khác đang nhìn vào cái vết mực đen của bạn như bạn đang làm với người bạn của mình. Vậy, tại sao không nhìn vào phần còn lại của tờ giấy trắng ngoài vết mực đen đó? Con người không ai toàn vẹn về mọi mặt, chính vì vậy, khi chúng ta cùng chung sống, cùng học tập và cùng làm việc thì không nên và không cần gò bó nhau vào những thứ xấu. Chúng ta hãy cùng nhau nhìn về những chiều hướng tốt hơn của sự việc đó, con người đó để tạo nên sự gắn kết chặt chẽ giữa con người với nhau. Đừng chỉ nhìn vào vết mực đen nhỏ nhoi trong một tờ giấy trắng mà hãy chú ý đến những khoảng trắng khác trên tờ giấy ấy.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |