Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Ngày hôm đó, thời tiết thật đẹp. Bầu thời thu se lạnh và những lá vàng rơi rợp cả con đường tới trường. Đây chính là không khí và thời tiết quen thuộc của một ngày tựu trường. Mẹ dắt tôi đến trường, lúc ấy, trong lòng tôi cũng chưa có nhiều cảm xúc. Vì lúc ấy, tôi cũng không hiểu lắm buổi đến trường khai giảng là gì. Tôi chỉ nghĩ là mẹ dắt tôi đi chơi như mọi lần. Và mẹ dường như vui vẻ và háo hức hơn mọi hôm. Cái cảm xúc vui vẻ của mẹ cũng lây sang cả tôi nữa. Cả buổi đi đường, tui cứ líu lo trò chuyện cùng mẹ.
Và rồi, mẹ nói với tôi, hôm nay là buổi đến trường đầu tiên của tôi. Tôi sẽ có rất nhiều bạn mới, sẽ được thầy cô dạy dỗ từng chữ. Và đó cũng chính là lý do mà tôi đường mặc đồng phục mới. Lúc ấy, trong tôi bỗng cảm thấy lạ, và có phần hồi hộp hơn rất nhiều. Và tất nhiên, tôi cũng rất phấn khởi và mong chờ những điều mới mà mẹ nói với tôi. Ngày tựu trường lúc đó, với tôi chỉ đơn giản là sẽ có thêm thật nhiều bạn mới.
Tuy nhiên, khi mẹ dắt tôi đến trước cổng trường, trong tôi lại bỗng dâng lên một cảm xúc lo lắng. Vì mọi thứ thật lạ lẫm, thật khác. Ngôi trường rộng lớn và tràn ngập các bạn nhỏ giống như tôi. Tất cả, ngoài mẹ, đều xa lạ với tôi. Tôi đứng nép vào lòng mẹ. Có lẽ, mẹ cùng biết được tôi đang lo lắng nên đã nhẹ nhàng vỗ lưng tôi và biểu: “Đừng lo, con gái của mẹ, có mẹ ở đây với con”. Sau đó, mẹ nắm chặt tay tôi và dẫn tôi vào trường. Nhờ có lời động viên của mẹ, tôi bắt đầu cảm thấy an tâm hơn và tò mò về cái ngôi trường này hơn.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |