Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về mẹ

viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về mẹ

có tả khuôn mặt mẹ như thế nào

6 trả lời
Hỏi chi tiết
3.036
3
0
nguyễn thị hiền
02/11/2021 12:41:14
+5đ tặng
Em luôn dành tất cả tình yêu thương, kính trọng, quấn quýt nhất dành cho mẹ yêu dấu của mình. Mẹ của em là một người nông dân chân chất thật thà. Quanh năm mẹ gắn liền với ruộng vườn, ao cá. Tuy vất vả, cực nhọc là vậy, mẹ vẫn luôn cố gắng dành những thứ tốt đẹp nhất cho em. Đó không chỉ là những bữa cơm ngon, những chiếc áo đẹp. Mà còn là là những cử chỉ yêu thương, ánh mắt quan tâm, sự hi sinh vô bờ bến. Tình thương yêu mà em dành cho mẹ chẳng có gì có thể đong đếm được. Nhiều lúc, chỉ cần nhìn thấy mẹ thôi, là những lo âu, thấp thỏm trong lòng em sẽ bình yên trở lại. Và chỉ cần được mẹ ôm vào lòng, xoa nhẹ lên mái tóc, thì niềm vui sướng, hạnh phúc sẽ nhân lên gấp bội. Lúc nào, em cũng không ngừng nhắn nhủ bản thân nỗ lực hơn nữa, hơn nữa. Để có thể trở thành con ngoan, trò giỏi, thành một niềm tự hào nhỏ của mẹ, để mẹ có thể luôn mỉm cười khi nghĩ về em.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
4
1
Lê Thị Ngọc Ánh
02/11/2021 12:43:12
+4đ tặng
Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi”
 
Khi đọc bài ca dao này, em đã hiểu được công cha nghĩa mẹ thật to lớn, vĩ đại. Từ đó, em thêm kính yêu cha mẹ hơn. Đặc biệt là mẹ - người em yêu thương nhất trên đời.
 
Năm nay, mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ rất trẻ. Mẹ có dáng người khá cao. Thân hình mảnh mai. Khuôn mặt của mẹ rất phúc hậu, cùng một nụ cười dịu dàng. Làn da trắng hồng hào. Còn đôi bàn tay mẹ thon dài, có vết chai dày ở đầu ngón tay, do nhiều năm cầm bút, cầm phấn. Giọng nói của mẹ vô cùng trong trẻo, mềm mại. Mái tóc của mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt. Đôi mắt mẹ lúc nào cũng nhìn em trìu mến. Đối với em, mẹ là người phụ nữ xinh đẹp và tuyệt vời nhất.
 
 
Ở trong gia đình, mẹ luôn quan tâm và chăm sóc mọi người rất chu đáo. Em vẫn nhớ khi còn nhỏ, sức khỏe của em không tốt. Em rất hay bị ốm. Những lúc đó, mẹ lại chăm sóc cho em. Mẹ nấu cháo cho em, giúp em uống thuốc. Suốt đêm, mẹ thức trông em ngủ. Em nhận ra được sự tần tảo, hy sinh cũng như tình yêu mà mẹ dành cho mình.
 
Nhưng cũng có đôi lần, em khiến mẹ phải phiền lòng. Hồi ấy, dù là con gái nhưng em rất nghịch ngợm. Em thường tham gia cùng các bạn con trai vào những trò nghịch phá. Một lần, chúng em rủ nhau trốn tiết học thể dục để ra ngoài cổng trường mua quà vặt. Nhưng không may, cả nhóm đã bị cô giáo bắt gặp. Cuối buổi hôm ấy có giờ sinh hoạt, cô giáo đã nghiêm túc phê bình chúng em trước cả lớp. Và cô cũng nói rằng sẽ đến gặp và trao đổi với phụ huynh. Trên đường về nhà, em cảm thấy rất lo lắng, hối hận. Nhưng khi về đến nhà, mẹ đã không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuôn bảo em. Mẹ còn kể cho em nghe rằng hồi trước mẹ cũng đã từng nghịch ngợm khiến bà ngoại cảm thấy phiền lòng. Điều đó khiến em nhận ra lỗi lầm của bản thân.
 
Từ đó trở đi, em tự hứa sẽ cố gắng học tập chăm chỉ, giúp đỡ mẹ nhiều hơn. Biết công việc của mẹ rất bận rộn, em luôn cố gắng sống tự lập. Em mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, vui vẻ. Em hy vọng có thể trở thành niềm tự hào của mẹ.
 
Tình cảm mẫu tử thật đáng trân trọng. Đối với em, mẹ giống như một điểm tựa vững chắc không thể nào thiếu trong cuộc sống. Từ tận đáy lòng, em muốn dành cho mẹ tình yêu thương chân thành và sâu sắc nhất.
༺Nguyễn Trung k7
đoạn văn cơ mà
Lê Thị Ngọc Ánh
Tui đưa bạn là văn lớp mấy cx kh bk
Lê Thị Ngọc Ánh
Học qua lâu r
0
0
+3đ tặng

Bài thơ “Mây và sóng” của Ta-go đã giúp người đọc hiểu thêm về tình mẫu tử thiêng liêng. Bên cạnh việc bộc lộ cảm xúc, những yếu tố tự sự và miêu tả cũng góp phần làm nên thành công cho tác phẩm. Ta-go đã gửi gắm vào bài thơ một câu chuyện mà người kể chuyện là em bé, người nghe là mẹ. Con kể cho mẹ về cuộc trò chuyện với người trong mây và trong sóng. Em bé trong bài đã được mời gọi đến thế giới kỳ diệu ở “trên mây” và “trong sóng”. Với sự hiếu kỳ của một đứa trẻ, em đã cất tiếng hỏi: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”, “Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?”. Nhưng khi em bé nhớ đến mẹ vẫn luôn chờ đợi mình ở nhà, em đã từng chối đầy kiên quyết: “ Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”, “Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?”. Tình yêu thương của đứa con dành cho mẹ đã được thể hiện qua những câu hỏi tưởng chừng ngây thơ mà rất sâu sắc. Em bé đã sáng tạo ra những trò chơi còn thú vị hơn của những người “trên mây” và “trong sóng”. Trong trò chơi đó, em sẽ là mây, là sóng tinh nghịch nô đùa; còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bờ biển dịu hiền, ôm ấp và che chở con. Hình ảnh thơ được miêu tả tuy ngắn gọn nhưng cũng giúp chúng ta hình dung về thiên nhiên kỳ diệu, đẹp đẽ trong mắt của em bé. Nhà thơ cũng đã sử dụng trong bài thơ những lời thoại, chi tiết được kể tuần tự, vừa lặp lại vừa biến hóa kết hợp với hình ảnh giàu tính biểu tượng. Có thể khẳng định rằng bài thơ chính là một câu chuyện cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt.


Đoạn văn ghi lại cảm xúc về 1 bài thơ - Chuyện cổ tích về loài người
Đoạn văn mẫu số 1

Nhan đề “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh đã gợi nhắc cho người đọc nhớ về những câu chuyện cổ tích mà bà thường kể về một thời đại xa xưa ngày trước. Khi đọc tác phẩm, người đọc cảm thấy cách lý giải nguồn gốc loài người của tác giả thật thú vị. Dưới hình thức một bài thơ, nhưng tác phẩm lại giàu tính tự sự, giống như một câu chuyện được kể lại theo trình tự thời gian. Trước hết tác giả khẳng định trời sinh ra trước tiên là trẻ em. Sau đó, để trẻ em có được một môi trường sống thật tốt, mới có sự ra đời của những sự vật khác trên trái đất. Ở đây, nhà thơ đã sử dụng những hình ảnh miêu tả sinh động để giúp người đọc hiểu hơn về sự ra đời của thiên nhiên. Kế tiếp là sự ra đời của mẹ giúp trẻ em cần có tình yêu thương, sự chăm sóc. Bà được sinh ra để giáo dục trẻ em về những giá trị truyền thống, đạo đức tốt đẹp. Còn bố được sinh ra để dạy trẻ em thêm hiểu biết, trưởng thành. Cuối cùng trường lớp là nơi trẻ em đến để học tập, vui chơi còn thấy giáo là người dạy dỗ trẻ em ở đó. Có thể khẳng định, với bài thơ này, Xuân Quỳnh muốn gửi gắm tình yêu thương của Xuân Quỳnh dành cho trẻ em.

2
0
mtrangdzsmottg
02/11/2021 12:47:21
+2đ tặng

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ” - câu nói bà thường dặn chúng em mỗi khi làm mẹ buồn làm em nhớ mãi. Mẹ là người tần tảo sớm hôm, cũng là người dành trọn cho chúng em tình yêu thương lớn lao nhất. Khi nói về người thân yêu trong gia đình, người em nghĩ đến đầu tiên là mẹ.

Mẹ em đã có 40 mùa xuân rồi. Mẹ làm nghề bác sĩ, đó là nghề mẹ rất yêu thích, mẹ nói: Mẹ chọn nghề này ban đầu vì muốn chăm sóc những người yêu thương, sau đó nghề nghiệp làm mẹ tận tâm với tất cả mọi người. Mẹ có dáng cao chừng 1m62, bố khen dáng mẹ đẹp và thường gọi mẹ là người mẫu mỗi khi thấy mẹ mệt mỏi. Khuôn mặt mẹ rất đặc biệt, khi còn nhỏ em thường nghịch ngợm, vẽ hình tròn trên khuôn mặt ấy, nhớ có lần em hỏi: “Sao mặt mẹ tròn thế?”, mẹ giả giọng như trong câu chuyện “Cô bé quàng khăn đỏ”: “Mặt mẹ tròn để con vẽ dễ hơn”. Sau này lớn lên, mới biết những người có khuôn mặt như mẹ rất ít, người ta thường gọi là mặt trái xoan cảm giác bình yên, được giúp đỡ, san sẻ có lẽ là cảm xúc chung của mọi người khi lần đầu tiên gặp mẹ.

Nước da của mẹ hồng hào, có lẽ mẹ là bác sĩ nên ngoài việc đem lại sức khỏe tốt cho mọi người, mẹ cũng biết cách chăm sóc bản thân. Người khen mẹ nhiều nhất vẫn là bố, bố nói: "mẹ trẻ lâu". Có lẽ một phần cũng vì nước da đẹp đẽ của mẹ cộng với đôi mắt đen hiền hậu và những nụ cười tươi tắn, thân thiện luôn hiện hữu trên khuôn mặt mẹ. Mẹ hay cười lắm, mẹ nói: "một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ". Có khi mẹ cười vì niềm vui thực sự, nhất là khi có một người bệnh khỏe lại, có khi mẹ cười để những lo lắng không làm mẹ căng thẳng, cũng có lúc mẹ cười để mang lại niềm vui cho người khác. Mẹ có bàn tay khéo léo, những ngón tay của mẹ không còn mượt mà, mềm mại nữa nhưng em vẫn rất thích nắm bàn tay mẹ, bàn tay ấy đã cứu giúp nhiều người, đã chăm sóc cho cả gia đình em, đã cho bố con em những món ăn ngon hàng ngày. Bàn tay ấy vỗ về em khi em trằn trọc vì những cơn sốt hay buồn khi bị điểm kém. Mỗi lần được mẹ xoa xoa ở lưng hay vuốt nhẹ lên mái tóc em lại thấy mẹ như có “ma lực” vậy, nhẹ nhàng, ấm áp.

Mẹ nói: “Là con gái rất tự hào khi có mái tóc dài”, vì vậy mẹ luôn chọn loại dầu tốt nhất để chăm sóc tóc cho em, mái tóc mẹ cũng dài lắm. Vì công việc mẹ luôn phải búi gọn gàng nhưng khi đi ngủ hay khi gội đầu xong mẹ thường thả tóc ra, em vẫn tròn xoe mắt để nhìn mái tóc ấy và cũng thích thú khi đòi mẹ cho đứng lên ghế để cầm thước đo.

Như nhiều phụ nữ khác, mẹ có dáng đi uyển chuyển, nhẹ nhàng, có thể là do đặc thù công việc, dáng đi ấy cũng cho thấy mẹ là người dịu dàng, điềm tĩnh, chắc chắn trong suy nghĩ và quyết định. Có lần, vì nhiều bệnh nhân nên mẹ về muộn, em giả vờ ngủ không chờ mẹ kể chuyện như mọi ngày, nghe thấy tiếng mở cửa em đã quay nhanh mặt vào trong, nhưng không hề nghe thấy tiếng bước chân vì vậy mà em sợ hãi quay lại, hóa ra mẹ đã rón rén không để cho em tỉnh giấc và vì thế mà cái trò nghịch ngợm của em cũng đã bị mẹ phát hiện.

Mẹ em là như vậy đấy. Từng nét mặt, điệu bộ của mẹ em đều nhớ rất rõ, những tình cảm của mẹ cũng là điều em không thể quên mỗi ngày. Mẹ thường nói: "Con hãy nâng niu những phút giây của mình thì mới thấy quý trọng cuộc sống". Và em luôn trân trọng, nâng niu những phút giây khi có mẹ để yêu thương luôn ở bên cạnh và để em có thể vượt qua mọi khó khăn.

mtrangdzsmottg
mk nhầm thành bài văn xl nhé sửa lại: Mỗi người chúng ta sinh ra đều có một người mẹ. Đó là người mang nặng đẻ đau, chăm lo và nuôi dưỡng chúng ta trưởng thành. Mẹ của em cũng như bao người mẹ khác, đều rất yêu thương con cái. Em rất yêu mẹ của em. Mẹ năm nay đã gần 45 tuổi, mái đầu mẹ đã bắt đầu có những sợi tóc màu bạc. Mỗi lần ngồi cạnh mẹ, mẹ lại bảo nhổ cho mẹ những sợi tóc đó. Người ta bảo với em rằng đó là dấu hiệu của tuổi già. Mà em thì không muốn mẹ già đi chút nào. Gương mặt mẹ tròn, làn da bị sạm vì rám nắng. Suốt ngày mẹ em làm việc đồng áng từ sáng đến tối nên mẹ không trắng như nhiều người khác. Nhưng em vẫn thích sờ vào má mẹ khi nằm ngủ. Vì em nhận ra sự nhọc nhằn, vất vả của mẹ. Đôi mắt của mẹ em hiền lắm, mẹ cười mà mắt cũng biết cười. Mẹ chăm sóc cho hai chị em rất cẩn thận, mỗi sáng mẹ đều chuẩn bị cơm canh rất ngon cho em và ba ăn. Mẹ bảo bữa sáng quan trọng nhất nên không được bỏ bữa. Khi chúng em đến trường, mẹ còn không quên chuẩn bị khẩu trang cũng như nước uống bỏ vào túi. Mẹ luôn là người phụ nữ chu đáo như vậy.
0
0
Lê Thị Xuân Thành
02/11/2021 12:57:11
+1đ tặng

Trên cao bao la, là mặt trời vĩ đại của tất cả mọi người. Còn mẹ chính là mặt trời sáng rỡ của riêng em. Người mẹ mà em vẫn được yêu thương mỗi ngày ấy, chính là người quan trọng nhất đối với em.

Mẹ của em năm nay đã gần bốn mươi tuổi, hiện đang là giáo viên mầm non của trường tư thục gần nhà. Tuy có vẻ bề ngoài mảnh mai, nhỏ bé, nhưng mẹ của em vẫn rất khỏe mạnh. Ở trường, mẹ có thể vừa bế học sinh, vừa làm những việc khác. Vì làm việc ở trong nhà, nên mẹ có một nước da trắng hồng, xinh xắn. Mái tóc mẹ dài đến ngang lưng, được nhuộm màu nâu nhạt, thường sẽ được buộc gọn bởi một sợi dây nhỏ. Những hôm có dịp đi chơi thì mẹ mới xõa tóc ra. Điều khiến người ta ấn tượng nhất ở mẹ, chính là khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt đen lay láy. Mỗi khi cười, thì mẹ sẽ có một chiếc lúm đồng tiền nho nhỏ ở bên trái. Nhờ vậy, ai cũng khen mẹ dễ thương và trẻ lâu.

Hằng ngày, mẹ luôn phải đến trường mẫu giáo từ sớm, và tối mới về nhà. Dù vậy, mẹ vẫn cố gắng dành nhiều nhất có thể thời gian để ở cạnh, chăm sóc em. Điều đó thể hiện qua những bát mì ấm nóng mỗi sáng. Những bộ đồng phục được là thẳng cạnh bàn học. Những món quà nhỏ và dịp đặc biệt. Hơn hết, mỗi khi em có chuyện vui hay buồn, mẹ đều sẽ ngay lập tức nhận ra, và đến bên cạnh chia sẻ cùng em. Mẹ thường bảo, đó là giác quan của một người mẹ, chẳng cần con nói ra, mẹ cũng có thể cảm nhận được.

Sau bao tháng năm được sống trong tình thương của em, nay em đã lớn khôn. Vì vậy, em luôn muốn được đỡ đần cho mẹ, từ những việc nhỏ nhất. Để mẹ sau những giờ làm việc vất vả, có thêm nhiều thời gian để nghỉ ngơi và vui chơi cùng gia đình. Tất cả những cố gắng ấy, chính xuất phát từ tình yêu thương đậm sâu mà em dành cho mẹ kính yêu của mình.

2
0
Mon cute 2k8
02/11/2021 13:23:02

Sống trên đời, thiêng nhất là tình mẹ, vĩ đại nhất cũng là tình mẹ và cao cả, ấm áp nhất cũng vẫn là tình mẹ. Đối với tôi mẹ luôn là người phụ nữ đặc biệt nhất, người đã cho tôi những bài học quý giá, nâng bước tôi vào đời từ thuở tôi mới lọt lòng bằng những lời ru ấm nồng tình mẫu tử yêu thương.

Mẹ tôi là một phụ nữ đẹp, ai cũng khen mẹ tôi trẻ hơn tuổi thật, dù đã bốn mươi tuổi đời, thế nhưng da của mẹ tôi vẫn khá trắng mà mịn, có lẽ thời gian chỉ để lại dấu vết nơi khóe mắt và đôi bàn tay của mẹ, để chứng minh rằng mẹ đã đi được nửa cuộc đời gian lao. Mẹ tôi có đôi mắt rất đẹp, sáng và trong, tôi cũng may mắn được hưởng nét đẹp này của mẹ nên tôi rất tự hào. Mái tóc của mẹ dày và đen nhánh, tuy không quá mềm mại, nhưng lại rất khỏe, tôi chẳng khi nào tìm ra được cọng tóc sâu hay ngọn tóc bị chẻ, có lẽ cũng vì mẹ là người tỉ mỉ, biết cách chăm sóc tóc tai. Có thể nói rằng mẹ tôi là một người phụ nữ có vẻ ngoài dịu dàng, mềm mại, tươi tắn, thế nhưng mẹ tôi lại có một nội tâm mạnh mẽ và cứng rắn. Mẹ là người sống có nguyên tắc, lại giỏi tính toán, chăm lo cho gia đình, điều ấy vừa vặn bù vào cái tính ít lo nghĩ, chỉ giỏi làm lụng của bố tôi. Mẹ tôi không phải là người hay nói những lời ngọt ngào, nhưng tôi biết rất rõ rằng mẹ thương chị em tôi nhiều vô cùng. Tôi cứ nhớ mãi, những năm tháng nhà tôi còn nghèo, cả nhà bốn người sống căn nhà tranh, vách nứa hai gian do chính cha mẹ tôi dựng lên, thế nhưng mẹ chưa bao giờ để chúng tôi khổ sở thiệt thòi. Mẹ sẵn sàng nhịn ăn, nhịn mặc, đi làm thuê cuốc mướn để dư chút tiền mua cho chúng tôi lọ thuốc bổ, mà vị của những viên thuốc ấy tôi còn nhớ mãi đến giờ, ngòn ngọt, thơm thơm mà chứa chantình mẹ. Những bữa cơm đạm bạc, chỉ có bát canh rau với mấy con cá khô, nhưng chị em tôi vẫn có riêng mấy miếng thịt nạc kho tiêu, mà mẹ bảo rằng, trẻ con con ăn thịt cho mau lớn, chứ người lớn không cần ăn nữa. Nghĩ lại đến giờ tôi mới thấy lời nói dối của của mẹ thật đáng yêu, tất cả cũng vì thương con thương cái. Rồi cũng có những đợt trời mưa dần dề suốt cả tháng trời, tôi bị ốm, sốt liên miên, thế là mẹ lại khoác tạm cái áo mưa cắt ra từ bao phân bón, lặn lội đi cắt lá sả, lá bưởi về nhóm bếp củi đun một nồi nước thật to, cho tôi xông, ngày nào cũng như vậy. Có lẽ cũng nhờ mẹ cẩn thận chăm sóc, nên khi lớn tôi hiếm khi bị bệnh vặt. Về việc học, mẹ tôi cũng không chỉ dạy tôi được nhiều, vì thuở bé mẹ tôi chỉ học đến lớp 5 rồi vì nhà quá nghèo, ông bà ngoại ly hôn, mỗi người một ngả có hạnh phúc riêng, không ai quan tâm, nên mẹ tôi buộc phải nghỉ học. Thế nhưng mẹ vẫn cố gắng uốn nắn, dạy dỗ tôi, lúc mới vào lớp một mẹ cứ liên tục nói với tôi câu: “Nét chữ nết người”, ngày ngày mẹ cầm tay dạy tôi viết, sắm cho tôi những cây bút chì, bút mực thật đẹp để khuyến khích tôi học bài. Mẹ cũng thích kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích, câu chuyện tôi thuộc nhất vẫn là Tấm cám, mà đến giờ đối với tôi đó là câu chuyện hay và hấp dẫn nhất. Bây giờ khi tôi đã lớn, mẹ không thường can thiệp vào việc học của tôi nữa, mà chỉ thường xuyên động viên và cho tôi những lời khuyên tích cực mỗi khi tôi cảm thấy khó khăn. 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư