Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể một kỉ niệm của bản thân với mẹ

kể một kỉ niệm của bản thân với mẹ
3 trả lời
Hỏi chi tiết
197
0
0
chang
04/11/2021 14:57:57
+5đ tặng

Nếu có ai hỏi em, ai là người quan trọng nhất với em thì em sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng, đó là mẹ của em, người đã sinh ra em, mẹ của em cũng không chỉ đơn thuần là người đã sinh ra em, có công ơn lớn lao nuôi dưỡng, chăm sóc cho em mà mẹ còn là một người bạn tốt nhất của em, người mà em có thể vô tư chia sẻ mọi chuyện trong cuộc sống mà không cần phải che giấu hay giữ ý điều gì. Với em, mẹ là người tuyệt vời nhất.

Mẹ em năm nay 40 tuổi, mẹ có dáng người cao ráo, nhỏ nhắn nhưng rất hoạt bát, nhanh nhẹn. Gương mặt của mẹ tròn, ánh mắt dịu dàng và nụ cười rất phúc hậu. Mẹ em là nhân viên văn phòng cho một công ty may tư nhân trên phố huyện, mỗi ngày mẹ đều mất gần 30 phút chạy xe để đến nơi làm việc. Công việc của mẹ bắt đầu từ 7 rưỡi sáng đến 5 giờ chiều thì tan làm. Công việc của mẹ có chút vất vả nhưng mẹ luôn bố trí sắp xếp thời gian hợp lý để có thể chăm sóc tốt cho gia đình mình.

Mẹ em là một người phụ nữ khá cầu toàn, nhất là trong công việc chăm sóc gia đình, mẹ rất cẩn thận. Mỗi buổi sáng mẹ đều dạy từ rất sớm để nấu đồ ăn sáng cho cả nhà, mẹ em nấu ăn rất ngon, mẹ em chú trọng vào chế độ dinh dưỡng và vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm. Buổi sáng nào chúng em cũng được thưởng thức những món ăn thơm ngon nóng hổi như xôi, phở…giúp chúng em và cả bố được nạp năng lượng rất nhiều cho một ngày học tập và làm việc thêm hiệu quả. Buổi tối nào cũng vậy, sắp xếp những công việc dọn dẹp xong là mẹ lại tranh thủ lên phòng trò chuyện với chúng em, hỏi han chúng em về tình hình học tập, hỏi han chúng em về những mối quan hệ với bạn bè, thầy cô… Giữa em và mẹ không hề có chút khoảng cách nào cả, mẹ luôn hướng chúng em đến sự cởi mở, chân thành, trò chuyện tâm sự như những người bạn, điều đó với em luôn là điều vô cùng tuyệt vời.

Em cảm thấy mình rất may mắn khi được làm con của mẹ, mẹ luôn đem đến cho em cảm giác ấm áp và an toàn nhất. Và dường như em chưa bao giờ thôi mến mộ mẹ, mẹ luôn mang đến cho em những khoảnh khắc cảm thấy xúc động vô cùng. Mẹ luôn khuyên răn em những điều hay lẽ phải, cần phải sống chan hòa, không nên bon chen, đố kị. Phải biết trân trọng tình cảm gia đình, mẹ em là người con rất hiếu thảo, quan hệ với cả bên nội và bên ngoại đều rất tốt. Mẹ hay làm những món ăn ngon, thường làm rất nhiều để biếu hai bên ông bà ăn lấy thảo, mẹ thường xuyên sang thăm, giúp đỡ ông bà trong việc nhà. Những ngày cuối tuần gia đình em lại về thăm ông bà nội ngoại, em cảm nhận được ý nghĩa của tình cảm gia đình và điều đó khiến em thấy rất vui và hạnh phúc.

Đối với em, mẹ luôn là niềm cảm hứng bất tận, sự hy sinh của mẹ với gia đình luôn khiến em cảm động vô cùng.Em nhớ như in hồi em còn nhỏ, em là một đứa gầy còm, hay ốm đau, điều đó khiến mẹ em buồn lòng và rất vất vả, nhất là thời đó kinh tế gia đình em không được như bây giờ,em hay ốm và phải nằm viện suốt. Bố phải đi làm để có tiền chạy chữa thuốc thang cho em, thường là chỉ có mình mẹ em ôm con trong bệnh viện trên thành phố. Mẹ thương em rất nhiều, lúc nào cũng mong muốn những điều tốt đẹp nhất đến với em, mẹ lúc nào cũng động viên, an ủi em phải cố gắng chữa bệnh vì em là món quà tuyệt vời nhất của mẹ em, là người quan trọng nhất của cuộc đời mẹ, là niềm vui của mẹ bởi vậy nhất định em phải cố gắng chiến đấu bệnh tật để về nhà chơi với mọi người. Gia đình còn khó khăn nhưng mẹ vẫn lo cho em đầy đủ, em vẫn nhớ mẹ đã rất tiết kiệm, mẹ mua đồ ăn cho em rất ngon nhưng mẹ thì lại ăn cơm từ thiện, hết sức tiết kiệm dành bòng tiền để lo cho em , điều đó khiến em xúc động vô cùng.

Đối với em mẹ là người tuyệt vời nhất, em yêu thương mẹ của em rất nhiều, em luôn mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với mẹ của em.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Bngann
04/11/2021 15:05:01
+4đ tặng

Trong ngôi nhà nhỏ bé và xinh xinh của gia đình em. Em yêu tất cả mọi thành viên trong gia đình. Nhưng người mà em yêu quý nhất đó chính là mẹ, mẹ là người gắn bó với em, yêu thương em nhất và là người sống mãi trong lòng em.

Từ khi mới sinh ra em đã được mẹ chăm sóc và nuông chiều như một bông hoa nhỏ. Mỗi lần em bị điểm kém mẹ không la rầy mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Khi em được điểm cao, mẹ nhẹ nhàng vuốt tóc và khen :” Con gái của mẹ giỏi lắm, mẹ rất tự hào về con”. Đôi mắt mẹ ánh lên niềm vui và niềm hạnh phúc.

Mẹ là một người phụ nữ đảm đang và hết lòng vì gia đình, mẹ không quản ngại chuyện thức khuya dậy sớm để lo cho con cái. Em vẫn nhớ như in tuổi thơ của mình với mẹ, những ngày đầu chập chững tập đi mỗi lần em ngã mẹ lại ôm em vào lòng. Như một chú chim non tập bay, mẹ khích lệ em :” Con giỏi lắm”. Rồi những trưa hè nắng nôi bên chiếc võng đung đưa mẹ ru em ngủ, câu hát ngày nào sao mà trầm ấm và ngọt ngào như thế. Mẹ tranh thủ những buổi chiều giúp em luyện chữ và dạy em học, mẹ thường ra những câu đố để hai mẹ con cùng giải. Để em dễ thuộc bài mẹ đọc thơ :” O tròn như quả trứng gà, Ô thì đội nón, Ơ thì mang râu” cách học của mẹ đã giúp em dễ thuộc bài. Khi em lớn lên và bước vào lớp một mẹ vẫn luôn sát cánh bên em, dù ngày mưa hay ngày nắng mẹ vẫn đưa em đến trường.

Mặc dù được cưng chiều nhưng mẹ vẫn rèn cho em nếp sống tự giác, gọn gàng, ngăn nắp. Mẹ bảo con gái phải biết giữ ý giữ tứ, phải biết trông trước trông sau, mẹ còn dạy em phải biết yeu thương người khác, biết giúp đỡ nhưng người có hoàn cảnh khó khăn. Lời mẹ dạy em luôn ghi nhớ và không bao giờ quên.
Mẹ dạy em rất nhiều việc: rửa được chén, quét được nhà, nấu được cơm. Nếu ai đã được thưởng thức những món ăn mẹ nấu thì phải thốt lên rằng:” Thật tuyệt vời!”. Nhưng những món ăn đó không chỉ ngon đơn thuần mà nó còn chứa đựng những tình cảm mà mẹ đã dành cho em và cho gia đình.

Em đã từng thắc mắc tại sao mẹ lại giỏi như vậy. Một đêm em đã hỏi bố điều đó, bố nói rằng mẹ đã từng là một học sinh giỏi của trường. Nhưng vì công việc của bố tiến triển nên mọi việc do bố đảm nhiệm còn mẹ thì ở nhà để lo cho gia đình. Em xúc động khi nghe thấy điều đó, mẹ đã từ bỏ ước mơ của mình để lo cho gia đình êm ấm. Em thấy thương mẹ quá.

Em nhớ nhất là kỉ niệm mẹ chăm sóc em những ngày đau ốm. Một buổi chiều em đi học về, mưa ào ào đổ xuống làm người em ướt hết tối hôm đó cơn sốt ập đến, người em thì nóng bừng bừng còn chân tay thì lạnh run. Em nói với mẹ:” Mẹ ơi con lạnh lắm”. Mẹ sờ trán em và bảo:” Không sao đâu con bị sốt đấy”. Rồi mẹ lấy nước mát đắp vào chiếc khăn bông và đắp lên trán em. Mẹ ghé ly nước vào miệng và cho em uống thuốc:” Ngày mai con sẽ khỏi ngay ấy mà”. Ngày hôm sau, em thấy mẹ vẫn ngồi cạnh và nắm chặt lấy tay em, em thấy thương mẹ quá.

Em rất yêu quý mẹ, em xin hứa sẽ học thật tốt để làm mẹ vui và không phụ lòng của mẹ. Mẹ kính yêu ơi! Con rất cảm ơn mẹ vì đã sinh ra con và nuôi nấng con thành người. Con sẽ nhớ hình ảnh và nụ cười dịu dạng của mẹ. Mẹ là người sống mãi trong lòng con.

0
0
卍 mikey 卍
04/11/2021 15:06:31
+3đ tặng

Trong cuộc đời mỗi người chắc hẳn ai cũng đều có người để yêu thương và quý mến nhưng đã có ai từng nghĩ: "Ai là người mình yêu nhất và ai là người để lại cho mình những kỉ niệm không thế phai mờ?". Đối với mọi người có thể người ấy là bạn thân, ông bà hay anh, chị, em nhưng riêng đối với tôi, người mà tôi luôn yêu mến và mãi sẽ yêu là Mẹ - người đã trao cho tôi cuộc sống.

Mẹ tôi năm nay đã gần bốn mươi tuổi. Mọi người vẫn khen mẹ tôi trẻ và xinh nhưng đôi khi tôi gần mẹ, tâm sự với mẹ, tôi thấy mẹ như đã già đi nhiều. Đôi mắt mẹ ánh lên vẻ ấm áp, trìu mến, giờ đây đã xuất hiện nhĩíng vết chân chim. Vầng trán mẹ đã có nhiều nếp nhăn. Nổi bật nhất trên khuôn mặt mẹ là chiêc mũi cao dọc dừa và đôi môi đỏ. Tôi vẫn còn nhớ như in những nụ hôn ấm áp mẹ trao cho khi tôi còn bé. Làn da mẹ mềm mại, trắng hồng nhưng đã điểm những nốt tàn nhang của tuổi bốn mươi. Trước đây, khi tôi còn nhỏ, mẹ có mái tóc dài, mượt mà, mái tóc đen của mẹ như một đoạn của dải của Ngân Hà, đen mượt và óng ả. Khi tôi học lớp Năm, mẹ tôi đã thay đổi kiểu tóc, mẹ đã cắt mái tóc dài và thay vào đó là mái tóc xoăn. Mái tóc ngắn, xoăn, màu nâu đỏ thả bồng bềnh trên vai có lẽ hợp với khuôn mặt trái xoan của mẹ hơn, nhưng tôi vẫn thích mẹ để tóc dài như trước.

Tôi còn nhớ như in ngày đầu tiên tôi đi học. Tối hôm đó, sau bữa tối, mẹ đã mang vào phòng tôi một bọc quà rất to. Tôi cứ nghĩ là được mẹ mua cho đồ chơi hay là một bộ lego mà tôi hằng mong muốn. Tôi háo hức mở bọc quà, thì ra đó toàn là sách, vở, đồ dùng học tập và có cả một chiếc cặp sách in hình siêu nhân mà tôi rất thích. Bộ đồng phục đã được mẹ là phẳng phiu. Mọi thứ đã sẵn sàng, tôi rất thích thú đợi đến ngày mai — ngày đầu tiên tôi gấp thành nêp và được xếp lại ngay ngắn bước vào lớp Một. Sáng hôm sau, mẹ âu yếm dắt tôi đến trường. Tôi vẫn nhớ cảm giác hồi hộp và lo sợ lúc đó, tôi không biết mình sẽ làm gì và mình sẽ như thế nào khi không có mẹ ở bên. Rời tay mẹ, tôi bước vào cổng trường, tôi thấy mình thật bơ vơ và lạc lõng. "Cố lên con, rồi con sẽ quen với cô giáo và các bạn.

Mẹ ôm tôi vào lòng âu yếm: "Con lớn rồi mà, từ hôm nay con đã là học sinh lớp Một rồi. Hãy tự tin lên nào!". Tôi nghe lời mẹ, vào lớp học. Ngày hôm đó đối với tôi thật dài, tôi rất nhớ mẹ, chưa bao giờ tôi lại thấy yêu mẹ và cần mẹ hơn lúc này.

Đã tám năm trôi qua kể từ ngày đầu tiên đi học nhưng tôi không thể nào quên được hình ảnh thân thương của mẹ và những cảm xúc của mình trong cái ngày đáng nhớ ấy. Mẹ đã giúp tôi tự tin, vững vàng bước những bước đi đầu tiên trên con đường tri thức.

Đã có lần, tôi vô lễ với mẹ và tôi nhớ mãi để không bao giờ tái phạm nữa. Tôi còn nhớ như in, đó là một ngày mưa, khi tôi còn là một cậu học sinh lớp Sáu. Tôi đi học về với một vẻ mặt buồn bã. Mẹ rất quan tâm, mẹ hỏi han rất nhiều. Nhưng vi quá bực bội nên tôi đã gắt lên với mẹ: "Con ghét mẹ lắm, mẹ đừng nói nữa!". Nói rồi tôi bật khóc và chạy lên phòng, đóng sập cửa lại. Tôi khóc rất to, mắt đã đỏ hoe. Chỉ vì thằng bạn thân hiểu nhầm tôi mà chúng tôi cãi nhau to. Cả ngày hôm nay, tôi không có tâm trí nào mà tập trung vào việc học được nữa và hậu quả là tôi đã không làm được bài kiểm tra môn Toán. Nghĩ đến những việc đó, đầu óc tôi lại như phát điên. Tôi nằm bẹp suốt một giờ đồng hồ. Cảm giác cô đơn và lạnh lẽo khiến tôi tỉnh táo hẳn. Tôi nghĩ đến mẹ, nghĩ đến câu mình vừa nói với mẹ. Trời ơi, tôi đã mắc phải một sai lầm lớn! Tại sao mình lại có thể nói vô lễ với người luôn yêu thương, chăm sóc mình được chứ? Tôi ân hận lắm! Chỉ vì bị bạn hiểu lầm mà tôi đã trút giận lên mẹ. Tôi bật dậy, định chạy ra ngoài xin lỗi mẹ thì mẹ tôi đã mở cửa phòng bước vào. Như đoán được suy nghĩ của tôi, mẹ nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và ngồi xuống bên tôi. "Mẹ ơi, con xin lỗi, con sai rồi!". Tôi nói trong tiếng nấc nghẹn ngào. Mẹ nhẹ nhàng vuốt tóc tôi rồi nói thật nhẹ nhàng: "Mẹ cũng có lỗi vì đã không thông cảm và hỏi han con". Tôi rất ân hận vì đã làm mẹ — người tôi luôn yêu thương bấy lâu nay, phải buồn. Chính những lời nói nhẹ nhàng, cử chỉ âu yếm của mẹ làm tôi thêm day dứt vì lỗi lầm của mình hơn. Tôi đã kể cho mẹ nghe mọi chuyện. Mẹ đã an ủi và động viên khiến tôi phấn chấn hơn nhiều. Từ lần đó, tôi luôn tự hứa phải suy nghĩ kĩ trước khi nói và không được làm mẹ buồn nữa.

Có những lần tôi bị ốm, mẹ đã chăm sóc tôi tận tình và dành cho tôi tình yêu thương nồng ấm để tôi mau khỏi bệnh. Những đêm tôi ôn thi, mẹ đã thức cùng tôi, ở bên động viên và giúp tôi học.

Với tôi, mẹ như một làn mây che cho tôi mưa nắng, mẹ là ngọn lửa thôi thúc con tim tôi để vững bước trên đường đời. Dù mai đây nếu mẹ có mất đi thì trong tôi, mẹ luôn sống và theo tôi suốt cuộc đời.

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về mẹ - Mẫu 2

Nếu có ai hỏi em, ai là người quan trọng nhất với em thì em sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng, đó là mẹ của em, người đã sinh ra em, mẹ của em cũng không chỉ đơn thuần là người đã sinh ra em, có công ơn lớn lao nuôi dưỡng, chăm sóc cho em mà mẹ còn là một người bạn tốt nhất của em, người mà em có thể vô tư chia sẻ mọi chuyện trong cuộc sống mà không cần phải che giấu hay giữ ý điều gì. Với em, mẹ là người tuyệt vời nhất.

Mẹ em năm nay 40 tuổi, mẹ có dáng người cao ráo, nhỏ nhắn nhưng rất hoạt bát, nhanh nhẹn. Gương mặt của mẹ tròn, ánh mắt dịu dàng và nụ cười rất phúc hậu. Mẹ em là nhân viên văn phòng cho một công ty may tư nhân trên phố huyện, mỗi ngày mẹ đều mất gần 30 phút chạy xe để đến nơi làm việc. Công việc của mẹ bắt đầu từ 7 rưỡi sáng đến 5 giờ chiều thì tan làm. Công việc của mẹ có chút vất vả nhưng mẹ luôn bố trí sắp xếp thời gian hợp lý để có thể chăm sóc tốt cho gia đình mình.

Mẹ em là một người phụ nữ khá cầu toàn, nhất là trong công việc chăm sóc gia đình, mẹ rất cẩn thận. Mỗi buổi sáng mẹ đều dạy từ rất sớm để nấu đồ ăn sáng cho cả nhà, mẹ em nấu ăn rất ngon, mẹ em chú trọng vào chế độ dinh dưỡng và vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm. Buổi sáng nào chúng em cũng được thưởng thức những món ăn thơm ngon nóng hổi như xôi, phở…giúp chúng em và cả bố được nạp năng lượng rất nhiều cho một ngày học tập và làm việc thêm hiệu quả. Buổi tối nào cũng vậy, sắp xếp những công việc dọn dẹp xong là mẹ lại tranh thủ lên phòng trò chuyện với chúng em, hỏi han chúng em về tình hình học tập, hỏi han chúng em về những mối quan hệ với bạn bè, thầy cô… Giữa em và mẹ không hề có chút khoảng cách nào cả, mẹ luôn hướng chúng em đến sự cởi mở, chân thành, trò chuyện tâm sự như những người bạn, điều đó với em luôn là điều vô cùng tuyệt vời.

Em cảm thấy mình rất may mắn khi được làm con của mẹ, mẹ luôn đem đến cho em cảm giác ấm áp và an toàn nhất. Và dường như em chưa bao giờ thôi mến mộ mẹ, mẹ luôn mang đến cho em những khoảnh khắc cảm thấy xúc động vô cùng. Mẹ luôn khuyên răn em những điều hay lẽ phải, cần phải sống chan hòa, không nên bon chen, đố kị. Phải biết trân trọng tình cảm gia đình, mẹ em là người con rất hiếu thảo, quan hệ với cả bên nội và bên ngoại đều rất tốt. Mẹ hay làm những món ăn ngon, thường làm rất nhiều để biếu hai bên ông bà ăn lấy thảo, mẹ thường xuyên sang thăm, giúp đỡ ông bà trong việc nhà. Những ngày cuối tuần gia đình em lại về thăm ông bà nội ngoại, em cảm nhận được ý nghĩa của tình cảm gia đình và điều đó khiến em thấy rất vui và hạnh phúc.

Đối với em, mẹ luôn là niềm cảm hứng bất tận, sự hy sinh của mẹ với gia đình luôn khiến em cảm động vô cùng.Em nhớ như in hồi em còn nhỏ, em là một đứa gầy còm, hay ốm đau, điều đó khiến mẹ em buồn lòng và rất vất vả, nhất là thời đó kinh tế gia đình em không được như bây giờ,em hay ốm và phải nằm viện suốt. Bố phải đi làm để có tiền chạy chữa thuốc thang cho em, thường là chỉ có mình mẹ em ôm con trong bệnh viện trên thành phố. Mẹ thương em rất nhiều, lúc nào cũng mong muốn những điều tốt đẹp nhất đến với em, mẹ lúc nào cũng động viên, an ủi em phải cố gắng chữa bệnh vì em là món quà tuyệt vời nhất của mẹ em, là người quan trọng nhất của cuộc đời mẹ, là niềm vui của mẹ bởi vậy nhất định em phải cố gắng chiến đấu bệnh tật để về nhà chơi với mọi người. Gia đình còn khó khăn nhưng mẹ vẫn lo cho em đầy đủ, em vẫn nhớ mẹ đã rất tiết kiệm, mẹ mua đồ ăn cho em rất ngon nhưng mẹ thì lại ăn cơm từ thiện, hết sức tiết kiệm dành bòng tiền để lo cho em , điều đó khiến em xúc động vô cùng.

Đối với em mẹ là người tuyệt vời nhất, em yêu thương mẹ của em rất nhiều, em luôn mong

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 8 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư