Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Có lẽ ai trong chúng ta cũng luôn được bố mẹ dạy phải luôn biết yêu quý giúp đỡ mọi người xung quanh đặc biệt là những người có hoàn cảnh khó khăn và em cũng vậy. Mới ngày hôm qua em vừa làm được một việc tốt được bố mẹ khen ngợi nên em thích thú lắm.
Em còn nhớ như in sự việc xảy ra ngày hôm qua. Đó là một ngày hè oi bức ngột ngạt khiến ai cũng cảm thấy khó chịu vất chỉ muốn thật nhanh trở về nhà. Em đang trên đường đi học về và cũng chỉ muốn chạy thật nhanh về nhà để có thể ngồi quạt mát và ăn cơm. Đang đi bỗng em gặp một cụ già đang chống gậy đứng bên đường. Hình như mắt cụ mờ không nhìn thấy gì cả vì em thấy cụ cứ lấy gậy mò mò đường mãi mà chưa sang được đường. Thấy vậy em không ngần ngại mà chạy đến hỏi cụ:
– Cụ ơi cụ có sao không ạ. Con thấy cụ cứ đứng đây mãi nhỡ cảm nắng đấy ạ.
Nghe thấy có tiếng người hỏi cụ liền nắm lấy tay em mà nói:
– Cháu ơi cháu có thể dẫn cụ qua đường được không. Mắt cụ mờ quá cụ không nhìn thấy gì cả.
– Vâng ạ – em vui vẻ nhận lời.
Thế rồi em bảo cụ nắm chắc lấy tay em và em bắt đầu dẫn cụ qua đường. Mọi người đều muốn trở về nhà thật nhanh nhưng khi nhìn thấy em dắt cụ qua đường thì ai nấy đều dừng lại để đợi. Vì vậy nên em và cụ đã sang được đường một cách vô cùng dễ dàng. Sau đó cụ cảm ơn em và trở về nhà của mình. Về nhà em liền khoe ngay với bố mẹ và ai ai cũng ngợi ca em nên em thấy rất vui.
Tuy đây chỉ là một việc làm nhỏ nhưng đã giúp đỡ được người khác nên em thấy vô cùng hạnh phúc. Em tự nhủ mình sẽ làm thật nhiều việc tốt khác để giúp đỡ mọi người xung quanh.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |