Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Em hãy thay mặt En - ri - cô viết một bức thư gửi cho bố thể hiện sự ân hận của mình

em hãy thay mặt en-ri-cô viết một bức thư gửi cho bố thể hiện sự ân hận của mình

 
3 trả lời
Hỏi chi tiết
115
0
0
Cường
05/11/2021 21:47:28
+5đ tặng

Ngày 14 tháng 11

Bố yêu kính của con!

Bố ạ! Khi con nhận ra những lầm lỗi của mình cũng là lúc con biết những lời nói kia đã làm nhói đau tim mẹ biết nhường nào. Con đã giam mình và ngẫm nghĩ suốt mấy ngày qua. Con nhớ về những ngày con ốm, những ngày con lười nhác không chịu đến trường... Càng nhớ về những ngày tháng đã qua con càng thấy nhục nhã và xấu hổ. Con của bố! En-ri-cô của bố! Cái tên lúc nào cũng được mẹ yêu thương nâng niu và chăm sóc. Vậy mà con đã hư đốn và ngu ngốc, đã chà đạp lên tình thương yêu của mẹ kính yêu.

Con đã ngẫm nghĩ về tất cả những điều bố đã nhắc nhở con. Không ngờ chỉ vì một phút không nghĩ suy con đã làm phiền lòng và mất cả niềm tin nơi bố. Giờ đây, con đã hiểu, con đã lớn khôn, có trở thành người dũng cảm hay con có thất bại, có sống trong cay đắng nhuốc nhơ thì bố và mẹ cũng vẫn là người thương yêu con nhiều nhất. Con sẽ vẫn là một đứa trẻ không hơn và sẽ vẫn nhận được trọn vẹn đủ đầy sự quan tâm của mẹ. Giờ đây, con đã biết và đã hiểu tại sao những người khôn ngoan trên khắp thế gian này đều coi tình mẹ là thiêng liêng hơn tất cả.

 

Bố ạ! Con không dám nghĩ tới. Nhưng giả sử một ngày nào đó không có mẹ ở trên đời, không biết con sẽ sống ra sao? Lúc ấy, nhất là những lúc con gục ngã, con sẽ đứng dậy thế nào! Quả thực, khi những ý nghĩ kia chỉ cần chợt thoáng lướt qua trong óc, con đã thấy hụt hẫng và choáng váng lắm rồi!.

Bố kính yêu! Khi con ngồi viết những dòng sám hối này, con đã băn khoăn nhiều lắm. Với những lỗi lầm mà con đã gây ra thì những lời nói này chắc chắn có thể làm an lòng mẹ. Con dẫu biết mẹ luôn yêu quý và thứ tha nhưng vết thương lòng ấy không dễ gì xóa được. Có lẽ điều tốt nhất là kể từ hôm nay, bố mẹ hãy để cho con tự kiểm điểm lại chính bản thân mình. Bố mẹ hãy đừng vội thứ tha hay an ủi. Hãy để tự con phải biết làm gì để lấy lại niềm tin từ bố mẹ kính yêu. Con sẽ nhận được những cái hôn từ mẹ và con sẽ vui lòng đáp lại bằng một thái độ hối lỗi chân thành. Hãy cho con thời gian, con hứa, con sẽ sớm trở về với đúng hình thức En-ri-cô vâng lời của bố!

Kính thư

En-ri-cô, đứa con lầm lỗi

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Stephen Darwin
05/11/2021 21:47:45
+4đ tặng

Bố yêu kính của con!

Bố ạ! Khi con nhận ra những lầm lỗi của mình cũng là lúc con biết những lời nói kia đã làm nhói đau tim mẹ biết nhường nào. Con đã giam mình và ngẫm nghĩ suốt mấy ngày qua. Con nhớ về những ngày con ốm, những ngày con lười nhác không chịu đến trường... Càng nhớ về những ngày tháng đã qua con càng thấy nhục nhã và xấu hổ. Con của bố! En-ri-cô của bố! Cái tên lúc nào cũng được mẹ yêu thương nâng niu và chăm sóc. Vậy mà con đã hư đốn và ngu ngốc, đã chà đạp lên tình thương yêu của mẹ kính yêu.

Con đã ngẫm nghĩ về tất cả những điều bố đã nhắc nhở con. Không ngờ chỉ vì một phút không nghĩ suy con đã làm phiền lòng và mất cả niềm tin nơi bố. Giờ đây, con đã hiểu, con đã lớn khôn, có trở thành người dũng cảm hay con có thất bại, có sống trong cay đắng nhuốc nhơ thì bố và mẹ cũng vẫn là người thương yêu con nhiều nhất. Con sẽ vẫn là một đứa trẻ không hơn và sẽ vẫn nhận được trọn vẹn đủ đầy sự quan tâm của mẹ. Giờ đây, con đã biết và đã hiểu tại sao những người khôn ngoan trên khắp thế gian này đều coi tình mẹ là thiêng liêng hơn tất cả.

 

Bố ạ! Con không dám nghĩ tới. Nhưng giả sử một ngày nào đó không có mẹ ở trên đời, không biết con sẽ sống ra sao? Lúc ấy, nhất là những lúc con gục ngã, con sẽ đứng dậy thế nào! Quả thực, khi những ý nghĩ kia chỉ cần chợt thoáng lướt qua trong óc, con đã thấy hụt hẫng và choáng váng lắm rồi!.

Bố kính yêu! Khi con ngồi viết những dòng sám hối này, con đã băn khoăn nhiều lắm. Với những lỗi lầm mà con đã gây ra thì những lời nói này chắc chắn có thể làm an lòng mẹ. Con dẫu biết mẹ luôn yêu quý và thứ tha nhưng vết thương lòng ấy không dễ gì xóa được. Có lẽ điều tốt nhất là kể từ hôm nay, bố mẹ hãy để cho con tự kiểm điểm lại chính bản thân mình. Bố mẹ hãy đừng vội thứ tha hay an ủi. Hãy để tự con phải biết làm gì để lấy lại niềm tin từ bố mẹ kính yêu. Con sẽ nhận được những cái hôn từ mẹ và con sẽ vui lòng đáp lại bằng một thái độ hối lỗi chân thành. Hãy cho con thời gian, con hứa, con sẽ sớm trở về với đúng hình thức En-ri-cô vâng lời của bố!

0
0
Nguyễn lê Bích Ngọc
05/11/2021 21:54:18
+3đ tặng

Sự đau đớn nhất trong cuốc đời mỗi người không phải những vấp ngã, thất bại, cũng không phải những trắc trở, khó khăn của cuộc sống, mà chính là sự hối hận sâu sắc khi trong một khoảnh khắc nào đó, hành động của ta, lời nói của ta vô tình làm cho những người ta yêu thương buồn phiền, đau lòng. Và tôi đã phải trải qua nỗi hối hận kinh hoàng ấy, khi vài ngày trước tôi đã vô tình nó những lời thiếu lễ độ với mẹ trước mặt cô giáo của em trai mình. Điều này đã khiến cho mẹ tôi vô cùng buồn phiền, cha tôi đã viết một lá thư dài nhắc nhở về sự vô lễ của tôi với mẹ, qua sự phân tích của cha tôi đã hiểu được mình đã gây ra một lỗi lầm lớn như thế nào. Chỉ vì sự vô tâm, ích kỉ của mình mà tôi đã khiến mẹ buồn phiền. Tôi đã quyết định xin lỗi mẹ, mà trước hết tôi viết một bức thư hồi đáp lại cho cha.

Gửi cha yêu dấu!

Con biết những ngày qua, không khí của gia đình mình đã vô cùng trầm lắng vì những lỗi lầm mà con đã gây ra. Khoảnh khắc ấy con đã quá nông nổi, không kiềm chế được cảm xúc của mình nên đã nói ra những lời không hay với mẹ. Con sẽ không biện minh cho những lời nói và hành động vô trách nhiệm của mình với ba mẹ. Vì con biết con xứng đáng phải nhận được những hình phạt, con là một người con bất hiếu, vô tâm nhất trên trần gian này.

Điều đầu tiên, cho phép con được xin lỗi vì đã làm cho cha muộn phiền, lo lắng, và cũng là gửi đến cha lời cảm ơn chân thành nhất. Con luôn tự cho mình đã lớn khôn, trưởng thành và có thể nhìn nhận, xử lí được mọi việc như một người trưởng thành thật sự. Nhưng đến ngày hôm nay, khi đọc được những lời khuyên răn chân thành của cha thì con bỗng nhận thấy mình đã quá trẻ con, hỗn hào, con đã không biết suy nghĩ mà lấy cái trẻ con của mình ra làm tổn thương mẹ. Và con cũng nhận thức được rõ ràng nhất, đó chính là dù có trưởng thành, lớn lao đến đâu thì con cũng không được quyền làm cho những người mà mình yêu thương phải lo lắng, muộn phiền. Càng đáng trách hơn khi con làm cho mẹ buồn, người phụ nữ đã dùng cả cuộc đời để lo lắng, chăm sóc cho từng bước trưởng thành của con.

Khi con bị ốm, mẹ thức thâu đêm chăm sóc, lo lắng cho con, mỗi hơi thở yếu ớt, khó nhọc của con như từng mũi dao đâm vào tim mẹ, nhưng điều mẹ quan tâm không phải sự mệt nhọc như thế nào mà điều làm mẹ sợ hãi, lo lắng nhất lại chính là là sự sống của con. Con đã vô tình quên đi khoảng thời gian khó khăn ấy, quên đi tình cảm vô bờ bến mà mẹ dành cho con. Con trách mình vô tâm, trách mình vô trách nhiệm. Đôi khi con cho rằng quan tâm, chăm sóc con là trách nhiệm của bố mẹ, giờ con thấy suy nghĩ ấy thật ấu trĩ, vô tâm làm sao. Sợi dây ràng buộc khiến mẹ hi sinh tất cả vì con lại là tình cảm mẫu tử thiêng liêng nhất nhưng cũng là tự nhiên nhất.

Câu nói của cha làm cho con vô cùng cảm động, nhưng nhận thức được nó thì con lại thấy mình xấu xa đến như thế nào “…Mẹ sẽ sẵn lòng đem một năm hạnh phúc của mình để chuộc một giờ đau đớn cho con, một người mẹ sẽ vui lòng đi ăn xin để nuôi con và sẵn lòng hi sinh tính mạng để cứu lấy sinh mệnh của con”. Đọc đến đây thực sự con đã khóc, khóc vì xúc động, khóc vì sự vô tâm của mình. Sự vĩ đại, bao la của người mẹ đâu có thể dùng vật chất có thể đong đếm, có thể đo lường.

Con biết, sau này dù có lớn khôn, có thể nhận thức cuộc sống của mình và là một người thành đạt được nghìn người ngưỡng mộ nhưng nếu con là một đứa con bất hiếu, không biết tôn trọng, yêu thương chính người sinh thành ra mình thì con cũng chỉ là một kẻ khốn nạn, một kẻ đạo đức giả không hơn không kém. Con đã nhận thức được lỗi lầm của mình và giờ đây con đang vô cùng đau đớn và hối hận. Nếu thời gian có quay trở lại nghìn vạn lần con sẽ không làm cho mẹ đau lòng, dù là mảy may.

Nhưng con biết thời gian đâu có thể quay ngược đúng không cha, quá khứ lỗi lầm con sẽ cố gắng bù đắp, còn hiện tại và tương lai con sẽ tự nhắc nhở mình sẽ không bao giờ được làm điều gì khiến cho mẹ cũng như cha phải phiền lòng hơn nữa. Lời nhắc nhở của cha làm con thức tỉnh và cũng trưởng thành hơn rất nhiều. Con rất biết ơn về điều ấy, con sẽ cố gắng không phạm phải sai lầm một lần nữa, nhưng nếu con vẫn không biết sai mà tiếp tục sai phạm xin bố hãy trừng phạt con, hãy từ bỏ con. Vì chính bản thân con cũng không chấp nhận được một đứa con bất hiếu, báo đáp bố mẹ bằng những hành động vô tâm, vô tính.

Con sẽ nhớ mãi những lời bố nói với con ngày hôm nay, lấy đó làm bài học quý giá nhất đời. Con cũng sẽ yêu thương, trân trọng bố mẹ bằng tất cả những gì con có. Con sẽ xin lỗi mẹ và quỳ xuống cầu xin mẹ tha thứ cho đứa con bất hiếu là con. Xin bố hãy yên tâm về con.

Con yêu bố!



 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư