Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre…
Những câu thơ ấy của nhà thơ Tế Hanh đã vẽ nên hình ảnh con sông quê hương quen thuộc trong lòng em. Bởi tuổi thơ em vẫn luôn gắn bó với một dòng sông không tên không tuổi ở phía sau làng.
Dòng sông quê hương ấy không quá rộng, từ bờ bên này đến bờ bên kia chỉ khoảng gần 8m. Lòng sông có dạng lòng chảo, sẽ sâu dần cho đến điểm ở giữa sông. Nơi sâu nhất thì cũng chỉ đến bả vai của người lớn mà thôi. Dòng sông quê hương em không có tuổi, chẳng ai biết nó có tự bao giờ. Dòng sông quê hương em cũng không có tên, người ta không đặt tên riêng cho nó. Ai cũng gọi đó là dòng sông quê hương, vì nó đã chở che, nuôi dưỡng bao thế hệ người dân ở làng em.
Dòng sông quê em không trong suốt như nước suối ngàn, cũng chẳng đục ngầu vì đầy ắp phù sa. Nước sông có màu trong, nhưng hơi đục, chỉ có thể nhìn mơ hồ lướt qua đáy sông mà mường tượng ra cảnh tượng ở dưới đó. Dưới đáy sông là cả một lớp bùn sình mềm mại, đó là nhà của những chú cua, chú ốc, chú hến, chú trai. Chúng sống cùng những chú tôm, chú cá ở lớp nước đằng trên. Tất cả đã tạo nên nguồn sống cho người dân chúng em. Ngày ngày, đều có những người chài mang lưới ra sông để đánh bắt, hay mang giỏ ra mò cua bắt ốc. Còn đối với những đứa trẻ chúng em, thì dòng sông ấy,ở những khúc cạn và thoáng, chính là “bể bơi thiên nhiên” lý tưởng. Vào những ngày hè, được ngụp lặn trong dòng nước mát ấy, thật sung sướng vô cùng. Hay đơn giản, là những chiều được nghỉ học, theo bà ra sông mò cua bắt tôm, thì cũng vui phải biết.
Để giữ gìn dòng sông ấy, mọi người trong làng góp quỹ, xây bờ kè dọc bờ sông, cách một đoạn thì làm bậc thang cho người dân dễ xuống sông. Những tấm biển cấm đổ rác cũng được đặt khắp nơi. Và người dân làng em cũng tuân thủ nghiêm túc lắm. Đặc biệt, mọi người còn bỏ hẳn thói quen đem quần áo, bát chén để ra rửa ở sông, vì thấy không vệ sinh và độc hại cho nguồn nước. Nhờ thế, tình hình dòng sông càng được cải thiện.
Dòng sông quê hương là nơi em yêu thương và quý trọng. Dù đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ về dòng nước mát lành, dịu hiền ấy. Em mong rằng, dù bao lâu nữa, thì dòng sông ấy vẫn mãi luôn đong đầy như vậy.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |