Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Tôi đưa đôi mắt bất định nhìn về xung quanh, hình ảnh ngày Mã Giám Sinh lừa bán tôi vào chốn lầu xanh khiến tim tôi đau nhói. Chẳng biết từ lúc nào, cuộc đời tôi lại lắm truân chuyên, gập ghềnh như thế. Tôi là Thúy Kiều, vốn là con gái nhà viên ngoại Vương Quan, sống một cuộc sống êm đềm, bình dị bên gia đình, ngày ngày luyện rèn cầm, kỳ, thi, họa.
Rồi tai họa ở đâu ập đến, gia đình bị vu oan, rối ren vô cùng, để có tiền chuộc cha và em trai, tôi đành phải nhắm mắt đưa chân, rồi đời đưa đẩy tôi vào tay Mã Giám Sinh. Những tưởng mình đã được cứu, bước ra khỏi vực thẳm bi thương. Nào ngờ đâu chính hắn ta lại đẩy tôi vào vực sâu một lần nữa, bán tôi cho Tú Bà.
Tú Bà nói ngon ngọt, muốn tôi tiếp khách cho bà ta, nhưng làm sao tôi có thể như vậy, trinh tiết là thứ quý giá nhất của người phụ nữ. Thấy tôi cương quyết cuối cùng Tú Bà đưa tôi đến lầu Ngưng Bích, nói rằng cho tôi thời gian thư giãn, nghỉ ngơi đầu óc rồi suy tính cho sáng suốt.
Thực tế mà rằng, chốn đây chỉ là nơi giam cầm tôi mà thôi. Lầu Ngưng Bích, cái tên thật đẹp, như chính khung cảnh nơi đây. Vậy mà tôi lại chẳng có một chút cảm thức vui vẻ nào với nó, chỉ có thể quanh quẩn trong gian phòng nhỏ hẹp, đơn độc giữa không gian rợn ngợp, ngày hai lần ngắm mặt trời mọc, rồi mặt trời lặn.
Xung quanh lầu Ngưng Bích cực kỳ rộng rãi, bốn bề đều là núi rừng, cỏ cây đến tận chân trời. Chiếc lầu như một chấm nhỏ giữa khoảng trời mênh mông. Mỗi ngày, Thúy Kiều tôi chỉ có thể ngồi trên lầu, phóng tầm mắt về một phía xa xăm nào đó. Từ trên lầu cao, trước mắt chỉ là núi non trùng điểm, ngẩng đầu là vầng trăng sáng. Trăng tựa như muốn thì thầm với chính nỗi buồn của tôi, soi rọi từng nỗi đau đớn đang giằng xé.
Phía dưới là những đoạn cát vàng trải dài vô tận, tưởng như không bao giờ hết, xen giữa là những bụi hồng nhỏ bé đang kiên cường sống. Nhìn bông hồng ấy, tôi chỉ có thể cố gắng như nó, kiên cường sống tiếp, dẫu trơ trọi, dẫu lẻ loi giữa không gian rộng lớn, hoang vắng không một bóng người này.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |