Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Nguyên tắc đặt tên một tác phẩm văn học phải vừa biểu thị được chủ đề của tác phẩm vừa khái quát, cụ thể. Nhất là tiêu đề tác phẩm thơ, không những phải mang ý thơ mà còn chứa đựng tính nghệ thuật ở trong ấy. Thế mà, Phạm Tiến Duật đã đặt một nhan đề cho tác phẩm của mình trong chẳng nghệ thuật chút nào: “Bài thơ về tiểu đội xe không kính”.
Cái độc đáo bộc lộ ngay ở những chữ đầu tiên. Có lẽ chỉ cần viết “Tiểu đội xe không kính” là đủ rồi. Thế mà, nhà thơ còn gắn thêm hai chữ “bài thơ” ở trước trong có vẻ quá thừa. Tuy nhiên, nếu thiếu đi nó ta lại thấy thiếu mất cái linh hồn của cả bài. Hai chữ “bài thơ” nói lên cách khai thác hiện thực: không phải chỉ viết về những chiếc xe không kính, chỉ viết về hiện thực khốc liệt của chiến tranh, mà chủ yếu là khai thác chất thơ vút lên từ hiện thực ấy, chất thơ của tuổi trẻ Việt Nam vượt lên những khắc nghiệt của chiến tranh.
Kì lạ thay, đọc xong bài thơ, ta lại thấy cái nhan đề ấy lại hết sức có lý, rất thơ và rất nghệ thuật. Chắc chắn, nhất thơ Phạm Tiến Duật đã cân nhắc rất kỹ lưỡng trước khi đưa bài thơ đến với công chúng.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |