Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Tối nay là lễ Nô-en rồi. Bé Gioan muốn có một món quà để tặng chị gái mình - người chị đã nuôi bé từ sau khi mẹ mất. Buổi chiều, cô bé dừng lại ở cửa hàng của tôi, áp trán vào tủ kính, chăm chú nhìn từng đồ vật như muốn tìm kiếm thứ gì đó. Bỗng em ngẩng đầu lên hỏi tôi: “Cháu có thể xem chuỗi ngọc lam này không ạ?".
Tôi lấy chuỗi ngọc đưa cho cô bé. Cô bé khen chuỗi ngọc đẹp quá rồi bảo tôi gói lại. Tôi ngạc nhiên hỏi là ai sai cô bé đi mua. Cô bé vui vẻ đáp: “Cháu mua tặng chị cháu nhân dịp lễ Nô-en. Chị ấy đã nuôi cháu từ sau khi mẹ cháu mất”.
Tôi mỉm cười, vỗ vai cô bé: “Thế cháu có bao nhiêu tiền?”. Cô bé hồn nhiên mở chiếc khăn tay ra, đổ lên bàn một nắm xu và nói nhỏ: “Cháu đã đập con lợn đất đấy!”.
Tôi cảm động, trầm ngâm nhìn cô bé. Rồi vừa lúi húi gỡ mảnh giấy ghi giá tiền, tôi vừa hỏi: “Cháu tên gì?”. Cô bé lễ phép đáp: “Cháu tên là Gioan ạ!”. Tôi cẩn thận gói chuỗi ngọc vào trong bao lụa đỏ, đặt vào tay cô bé và không quên dặn dò: “Đừng đánh rơi nhé!". Cô bé mỉm cười rạng rỡ, chạy vụt đi. Cô đâu biết chuỗi ngọc này tôi dành để tặng vợ chưa cưới của mình, nhưng rồi một tai nạn giao thông đã cướp mất người mà tôi yêu quý.
Ngày Nô-en nên khách mua hàng rất đông. Ai cũng vui, làm cho tôi càng thêm đau lòng. Khi người khách cuối cùng bước ra, tôi thở phào nhẹ nhõm. Thế là qua được năm nay! Nhưng tôi đã lầm.
Cửa lại mở, một thiếu nữ bước vào. Cô lấy từ trong túi xách ra một chuỗi ngọc lam và hỏi tôi: “Chuỗi ngọc này có phải của tiệm ông không ạ?”. Tôi gật đầu đáp phải. Thiếu nữ hỏi tiếp: “Thưa... có phải là ngọc thật không?". Tôi nói rằng tuy nó không phải là thứ ngọc quý nhất nhưng nó là ngọc thật. Thiếu nữ kia vẫn gặng hỏi: “Thế ông có nhớ là đã bán chuỗi ngọc này cho ai không?”. Tôi xác nhận rằng đã bán nó cho một cô bé tên Gioan để cô tặng chị gái của mình.
Dường như chưa hết thắc mắc, thiếu nữ lại hỏi về giá của chuỗi ngọc lam. Tôi trả lời là anh không khi nào nói giá tiền của quà tặng. Thiếu nữ băn khoăn: "Gioan chỉ có ít tiền tiêu vặt. Làm sao em mua nổi chuỗi ngọc này?”. Như hiểu suy nghĩ của người thiếu nữ đang đứng trước mặt nên tôi mỉm cười bảo: “Cô bé đã trả giá rất cao. Bằng toàn bộ số tiền em ấy có”.
Hai người đều im lặng. Tiếng chuông từ một giáo đường gần đó đã bắt đầu vang lên ngân nga, báo hiệu đêm lễ bắt đầu. Thiếu nữ nhìn tôi với ánh mắt chưa tin hẳn: ‘‘Nhưng tại sao ông lại làm như vậy?”.
Tôi đưa chuỗi ngọc cho cô gái và nói: “Hôm này là ngày Nô-en. Tôi không có ai để tặng quà. Cho phép tôi đưa cô về nhà và chúc cô một lễ Nô-en vui vẻ nhé!".
Thiếu nữ khẽ gật đầu. Trong tiếng chuông đổ hồi thúc giục. Tôi và thiếu nữ cùng nhau bước qua một năm mới với hi vọng tràn trề.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |