Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong một ngôi nhà nhỏ,có một cậu bóng đèn được treo trong nhà nên chỉ nghe mọi người nói đến trăng chứ chưa bao giờ được nhìn thấy nó.Một hôm vì lí do nào đó mà gia đình kia cheo bóng đền ở cửa sổ.Nên anh ta có thể nhìn thấy trăng .
Anh ngước mắt nhìn trăng một hồi rồi kiêu ngạo nói với khóm hao hồng bên cạnh : " Ui sời ! tôi tưởng anh trăng sáng đến mức nào ! Ai ngờ chỉ là một ánh sáng mờ nhạt nhìn trả rõ thế kia ! Phải như tôi đây này làm sáng được cả một căn nhà ! '' Đang ngạo nghễ cười cợt trăng thì chị gió bay qua.Bỗng ánh sáng của đèn tắt hẳn đi.Rồi lại có người thắp lại.Nhìn thấy,trăng bỗng cười lớn và nói : "Ha ha ! tôi tưởng anh sáng lắm cơ mà ? Tại sao chị gió mới bay qua thì anh đã bị tắt rồi ? Tôi phải chiếu rất nhiều nơi chứ ko phải chiếu một khu vực nhỏ như anh ! Nếu tôi chiếu mọt khu vực nhỏ như anh thì tôi sáng hơn anh rất nhiều nhé ! Ha ha ! " ... Trăng đang ngạo nghe cười cợt lại đèn thì một đám mây bay đến che hết trăng làm cho ánh sáng của anh ko thể tỏa ra được . Chị gió trông thấy vậy nói :'' Các anh ai cũng có công việc tỏa sáng của riêng mình ,nhưng tả có ai ko có điểm yếu các anh à ! Kể cả các anh cũng vậy ! Anh đèn khi gặp tôi sẽ tắt ngỏm ! anh trăng khi gặp chị mây sẽ trả tỏa sáng được nữa! Anh đèn thì có nghĩa vụ là thắp sáng căn nhà ! Anh trăng có nghĩa vụ soi ánh sáng lập lòe của mình xuống dưới mặt đất ! tôi mong các anh sẽ hiểu và làm tốt cong việc của mình chứ ko phải so đo tự cho mình là sáng nhất ! "
Điều đó chứng tỏ không một ai nên tự kiêu về mình vì mỗi người đều có điểm yếu . nên chính vì vậy tự kiêu là một đức tính mà chúng ta không nên có
Chúc em học tốt
Chấm điểm nha
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |