Nếu bạn bị niềm vui áp đảo, liệu bạn có che giấu đi nụ cười của mình? Nếu ngày làm việc của bạn trở nên cực kỳ tồi tệ và rồi đứa bạn cùng phòng lại uống hết cốc bia giải sầu mà bạn khao khát, liệu bạn có bực tức? Nếu bạn tìm công tắc đèn nhưng lại không nghĩ rằng bạn trai/ bạn gái của mình đang nấp trong đó và khiến bạn ngạc nhiên, liệu bạn có sợ hãi và hét toáng lên? Nếu những chuyện nhỏ cũng khiến một người khóc lóc thì đó có thể là dấu hiệu của sự yếu đuối hoặc mít ướt.
Nước mắt có thể là biểu hiện của yếu đuối, ngược lại cũng có những giọt nước mắt kim cương của sự mạnh mẽ. Nếu bạn đã dồn hết tâm huyết, sức lực cho một dự án, một công việc và cuối cùng kết quả có thể không như mong đợi của bạn, bạn có quyền được khóc. Có người từng nói, sân cỏ là một trong những nơi mà đàn ông rơi nước mắt nhiều nhất. Nếu như đã lăn xả hết mình để chiến đấu vì màu cờ sắc áo và phải gặp thất bại, thì chẳng ai chê cười những giọt nước mắt ấy cả.
Nếu vậy, khi buồn tại sao bạn không khóc? Tại sao phải để ý mọi người xung quanh và tại sao lại không cho phép bản thân cái quyền để u sầu. Những người đánh lừa bản thân, lờ đi cái cảm giác u sầu đã tự khiến họ đánh mất đi một khía cạnh của cuộc sống. Buồn đau hay than khóc không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối mà là những cung bậc cảm xúc của con người. Và những xúc cảm ấy đã vượt qua cái mà chúng ta gọi là sợ hãi trong họ. Họ tự tin thể hiện cho người khác rằng mình đang khóc, rằng điều này xứng đáng để tất cả mọi người biết.
Do vậy, một người có thể rơi nước mắt đồng nghĩa với việc họ dám thổ lộ cảm xúc của mình, và không hề sợ hãi trước cảm xúc của họ.